Website:https://ditimchanly.org/videosbaigiangWWW.YOUTUBE.COM/DinhNghiTruong / CHÚNG CON KÍNH THỜ CUỘC TỬ NẠN CỦA CHÚA GIESU KYTO  / XIN HÃY CANH TÂN GIÁO HỘI / THÁNH HÓA THẾ GIỚI / CHO MỌI DÂN TỘC ĐỪNG ĐỐI XỬ ÁC ĐỘC VỚI NHAU / XIN CHÚA THAY ĐỔI LÒNG CON NGƯỜI ,ĐỂ HỌ SẴN SÀNG TRAO CHO NHAU CƠ HỘI SỐNG TỐT / XIN CHÚA HÃY CỨU THẾ GIỚI CHÚNG CON ĐANG SỐNG AMEN . (GIUSE LUCA)**R

Đời Sống Tận Hiệp (5)

XL/KHÔNG CÓ, LẤY GÌ MÀ KHOE (+)

Khiêm nhượng tự thú

- “ Lạy Chúa! Người đời là chi mà đáng Chúa nhớ đến! Con Người là gì mà đáng được Chúa đến thăm”.

Người đời có công lao gì để đáng Chúa ban ơn cho?

Lạy Chúa! Chúa bỏ con, con đâu dám phàn nàn! Chúa không ban cho con ơn xin, con cũng không có lý gì trách Chúa.

Nếu phải nghĩ và nói cho đúng sự thật con phải nói: “ Lạy Chúa! Con là hư vô, con không làm được gì, con không có chút gì hay, tốt, con thiếu thốn mọi sự và hằng giây phút con tiến đến vực hư vô”.

Nếu Chúa không giúp, không giữ vững tinh thần cho, toàn thân con đã trở nên khô lạnh và tan rã.

Chúa là hy vọng độc nhất

“Nhưng Chúa - Lạy Chúa! Trước sau Chúa vẫn là một”, và Chúa tồn tại muôn đời. Muôn đời Chúa khoan dung, công bình thánh thiện, Chúa làm mọi cái tốt lành công bình và thánh thiện, Chúa an bài mọi sự cách khôn ngoan.

Còn con, con dễ lùi hơn tiến, con không giữ lâu được một tình trạng, một ngày con thay đổi bảy lần.

Nhưng hễ Chúa thương giơ tay cứu độ, con lại trở nên vững chắc. Vì – không cần ai giúp - một mình Chúa có thể nâng đỡ và củng cố con vững chắc, đến nỗi chẳng những con không thay đổi như trước, mà còn hướng hẳn tâm hồn về Chúa và an nghỉ trong Chúa.

Nếu con biết  khước từ mọi an ủi của người đời, con sẽ có thể hy vọng tất cả ở ơn Chúa và vui mừng được Chúa lại đến an ủi. Chỉ có khước từ như vậy mới trông vãn hồi được lòng sốt sắng và thỏa mãn được cái nhu cầu thúc bách con đi tìm Chúa, vì ngoài Chúa không ai an ủi được con.

Cảm tạ ơn Chúa

Lạy Chúa là nguồn mạch mọi sự! Con cảm tạ Chúa vì bao lần đã thương ban ơn lành cho con.

Con giòn mỏng và yếu đuối. Trước nhan Chúa, con chỉ là phù ảo và hư vô.

Thế con còn lấy đâu mà tự phụ? Lấy gì để đáng mọi người tôn trọng?

Tự hào vì cái hư vô của con ư? Như thế còn gì điên rồ bằng?

Thực, tự phụ là một thứ ôn dịch nguy hại, một phù ảo đáng khinh bỉ nhất, vì nó làm cho con mất vinh dự thật và mất ơn trên trời.

Vì chính lúc người ta lấy mình làm thỏa là lúc người ta mất lòng Chúa, và chính lúc người ta đuổi theo tiếng khen của người đời thì chính lúc đó người ta mất nhân đức thật.

Một Chúa đáng được vinh danh

Tự hào ở Chúa chứ không ở mình, vui mừng vì danh Chúa hơn vì nhân đức mình, có vui thỏa ở tạo vật cũng chỉ vui vì Chúa đó là vinh dự thật và vui thánh thiện.

Chớ chi danh Chúa được chúc tụng chứ không phải danh con! Chớ chi công việc Chúa được tung hô chứ không phải công việc con! Chớ chi thánh danh Chúa được tán tạ và đừng để con dự phần nào vào lời ca chúc của người đời.

Chúa là vinh dự của con, Chúa là niềm vui của lòng con!

Trong Chúa con sẽ tự hào và vui thỏa khôn cùng. Riêng con, con sẽ không dám tự hào gì, có chăng cũng chỉ tự hào và vui thỏa ở cái yếu hèn của con.

Mặc cho người đời tìm vinh dự mà họ quen chúc lẫn cho nhau, phần con, con chỉ tìm vinh dự nơi một mình Chúa.

Sánh với vinh dự muôn đời của Chúa, tất cả vinh dự người đời, tất cả chức quyền mua qua, tất cả thế lực trần tục chỉ là phù ảo và điên rồ.

Lạy Chúa Trời con! Chân lý và từ bi của con! Lạy Chúa Ba Ngôi vinh phúc, một mình Chúa đáng chúc tụng, tôn vinh, uy quyền và thế lực muôn đời.

SUY NIỆM

Vốn trong ta là tội lỗi, lộn xộn, khả ố bất lực… và nếu Chúa Cứu Thế đã không đến lập lại trật tự và quân bình trong ta, tình trạng đó đã đủ đem ta đến chỗ tự hủy diệt.

Phải, chính Ngôi Hai Thiên Chúa đã đến và Ngài đã phải dùng chính Máu Ngài để rửa ta và trả nợ đức công bình Thiên Chúa đã bị xúc phạm vì tội ta.

Như thế trong ta có gì may mắn là trót công nghiệp của Chúa Cứu Thế và do đó ta không có gì mà tự hào hay có gì thì cũng chỉ tự hào trong Chúa Kitô Chúa chúng ta.

Lạy Chúa! “Nếu con tự bào chữa, miệng con lên án con ngay. Nếu con cố tình cho con là vô tội, nó sẽ tố cáo thêm tội con”. Con thú nhận tội con, xin Chúa thương rửa trong Máu thánh Chúa.

XLI/COI KHINH DANH VỌNG THẾ TỤC

Mong được đời bỏ quên

- Con ơi! Đừng khó chịu khi thấy người khác được ca tụng, được tôn phong, còn con phải khinh dể và thấp kém.

Con hãy nhắc tâm hồn lên trời với Cha và đừng khổ tâm khi bị nguời đời khinh dể.

Ta đáng khinh vì tội

- Lạy Chúa! Con tối tăm khốn nạn  và dễ bị lừa dối vì những cái vô ích!

Nghiệm xét mình con, con chưa thấy loài nào đã sỉ nhục gì con; thế nên con không có lý gì mà trách Chúa.

Trái lại, con đã phạm mất lòng Chúa nhiều và nặng nề quá, nên tất cả muôn loài kháng cự con là phải lắm.

Chịu xấu hổ và khinh dể: đó là kỷ phần của con, còn được hoan hô, chúc tụng và tôn vinh, duy mình Chúa là xứng đáng.

Mà nếu con không sẵn sàng và vui chịu mọi người khinh con, đày đọa con, không màng đến con, lòng con sẽ không thể được bình an vững chắc, được soi sáng thiêng liêng và kết hợp mật thiết với Chúa.

SUY NIỆM

“Đời sẽ qua đi như bóng và danh vọng đời cũng sẽ qua theo”.

Ai thành thực nhận xét mình trước nhan Chúa sẽ không màng danh vọng thế tục, trái lại chỉ tự hạ, nhận hèn kém là kỷ phần, là nơi náu ẩn của mình.

Bị khinh nhọ không buồn mà còn lợi dụng để tự hạ thẳm sâu hơn.

Được khen cũng không mừng. Trái lại họ sẽ dâng trót cho Chúa và xưng tỏ: “ Một mình Chúa đáng được vinh dự”.

Người mà họ cầu cứu và hy vọng, nơi mà họ đến tìm vinh dự là Chúa Giêsu và Thánh giá của Ngài.

Lạy Chúa Giêsu chí ái! Chúa đã sinh trong máng cỏ và chết trần truồng trên Thánh giá, xin ban cho con một tinh thần thoát tục mãnh liệt, để con sống giữa trần tục mà không vương vấn không nhiễm lây.

XLII/BÌNH AN TA KHÔNG TÙY THUỘC Ở NGƯỜI ĐỜI

Muốn được lòng người đời là dại

- Con ơi! Nếu con tưởng bình an của con lệ thuộc ở một người nào, vì thấy hợp cảm tình và tính khí với người ấy, con sẽ phải bối rối và xao xuyến.

Nhưng nếu con chạy lại cùng chân lý hằng sống và bất di bất dịch, con sẽ không phải buồn chán lúc phải xa lìa người yêu.

Mọi tình bằng hữu phải nền tảng ở Cha và con phải yêu vì Cha là tất cả những người tình nghĩa, những bạn thân yêu nhất của con trên đời.

Không có Cha, tình bằng hữu không thể bền vững. Mọi dây thân ái không do Cha chắp nối, chẳng trong sạch và chân thực gì.

Con phải chết cho những thứ tình nghĩa thuần túy nhân loại ấy. Nếu có thể, con đừng tiếp xúc với người đời là hơn.

Càng xa được mọi sự an ủi trần tục, người ta càng gần Thiên Chúa. Càng tự hạ cho thẳm sâu, càng cho mình là hèn kém, người ta càng chóng tiến cao gần Thiên Chúa.

Được lòng người là tai hại

Ai tưởng mình hay, giỏi, người ấy ngăn trở ơn Chúa xuống trên họ, vì ơn Chúa Thánh Thần bao giờ cũng chỉ tìm những tâm hồn khiêm tốn.

Nếu con biết hoàn toàn tự diệt và cởi bỏ mọi tình yêu tạo vật, lúc đó buộc lòng Cha phải đổ tràn ơn xuống trên con.

Nếu con để mắt nhìn tạo vật, không tài nào con nhìn thấy Đấng Tạo Thành.

Con hãy tập quen tự thắng lướt trong mọi cái vì lòng mến Chúa Tạo Thành, tất con sẽ có thể hiểu rõ về Chúa.

Nếu con còn thèm khát, còn mê mải một vật gì - dầu là một vật nhỏ bé nhất – nó sẽ làm con xa Chúa chí thiện và làm nhọ linh hồn con.

SUY NIỆM

Đạo Công giáo không chủ trương cấm đoán, nhưng thánh hóa tình yêu tự nhiên. Chính Chúa Kitô đã công nhiên nâng tình tương ái lên ngang hàng với đạo luật mến Chúa, và bình sinh Ngài cũng đã tha thiết yêu Thánh Gioan và cho dựa đầu vào ngực trong bữa tiệc sau hết.

Nhưng tình yêu muốn đựơc trong sạch và có thể bảo đảm bình an cho tâm hồn, phải lấy Chúa làm nguyên ủy và quy mô.

Người có tình yêu đó lúc nào cũng bình thản, họ không phàn nàn khi vắng hay mất bạn, vì họ tin chắc sẽ có ngày hiệp hoan trên nước trời.

Lạy Chúa là trung tâm của mọi lòng! Xin Chúa làm phép lành cho mọi người thân yêu của con. Xin giúp con yêu họ trong Chúa, vì Chúa, và một ngày kia xin cho chúng con được hiệp hoan cùng Chúa muôn đời.

XLIII/KHOA HỌC PHÙ PHIẾM

Khoa học đời chỉ làm kiêu ngạo

- Con ơi! Đừng bận tâm đến những lời nói văn hoa, bóng bảy của người đời, “vì nước Trời không có ở lời nói, nhưng ở nhân đức”.

Con hãy chăm nghe lời Cha: nó hun nóng tâm hồn, soi sáng trí khôn và cho linh hồn được mọi an ủi.

Đừng bao giờ con đọc để làm bộ thông giỏi, khôn ngoan!

Con hãy chuyên lo hãm cầm thói hư: cái đó  lợi cho con hơn là biết những vấn đề khó khăn.

Dầu học cao, hiểu rộng đến đâu, con cũng đừng quên một nguyên lý duy nhất.

Chính Cha “ đã dạy khoa học cho người đời: chính Cha làm cho trẻ nhỏ hiểu thấu những điều mà vị tất người lớn hiểu được”.

Cha nói với ai, người ấy chóng thông giỏi và tiến mạnh trong đường thiêng liêng.

Vô phúc những ai mãi học ở người đời những món cao kỳ, mà ít quan tâm đến cách thế để phụng thờ Chúa.

Sẽ có ngày Chúa Kitô, Thày của mọi Thày, Chúa các tầng trời hiện đến để nghe ai nấy đọc bài của mình, nghĩa là để khảo vấn lương tâm mỗi người.

“Người sẽ cầm đèn đi soi xét mọi xó góc thành Jérusalem”. Lúc đó những cái giấu ẩn trong nơi tối sẽ bị lôi ra ánh sáng: lúc đó lý luận dài lời cũng uổng công.

Chúa là Thày chân thực

Người khiêm tốn, Cha chỉ dạy một lúc cũng thừa hiểu được những cao sâu, mầu nhiệm của Chân lý ngàn đời hơn học mười năm trong các trường đời.

Cha dạy mà không cần lời nói, không cần tranh biện, không cần văn chương lý luận.

Chính Cha dạy khinh của đời, coi thường cái mau qua, tìm và mến những cái vĩnh viễn, tránh phù vinh, chịu nhịn người mất lòng, đặt trót hy vọng vào Cha, không ước muốn gì ngoài Cha, mến Cha hơn hết và mến cho tha thiết.

Chúa dạy ta bằng nhiều cách

Có người chỉ nhờ thành tâm mến Cha mà học được nhiều cái thuộc về Chúa và diễn tả được một cách tài tình.

Họ bỏ tất cả loại có lợi, hơn là học cho nhiều món cao siêu.

Với người này, Cha chỉ dùng kiểu nói thông thường; với người khác lại phải dùng kiểu nói đặc biệt.

Với người này, Cha chỉ đi từ từ bằng thí dụ và hình ảnh; với người khác Cha giãi bầy những mầu nhiệm Cha trong ánh huy hoàng của Cha.

Trong sách bao giờ cũng vẫn là những từ ngữ ấy, nhưng không phải mọi người cùng lĩnh hội được cả như nhau. Vì chính Cha ở bên trong, Cha dạy chân lý dò xét tâm hồn, thấu triệt tư tưởng gợi hành động và ban cho ai nấy tùy theo công mỗi người.

SUY NIỆM

Tác giả không có ý lên án khoa học vì khoa học bao giờ tự nó cũng tốt (C. I, đ III). Nhưng với những người lợi dụng khoa học để tự kiêu, tác giả dặn: “ Hãy học cầm hãm thói hư, cái đó còn lợi hơn biết nhiều  vấn đề cao siêu”.

Phải, nếu họ biết lợi dụng khoa học mà tự giác, mà phụng sự: Lúc đó khoa học của họ đáng khen  và cổ võ biết mấy!

Ta hãy chuyên học những khoa cần cho địa vị ta, nhưng không bao giờ ta nên quên rằng: “Khoa học cao quí mà cũng khẩn thiết nhất là khoa tự giác và tự khiêm”.

Lạy Chúa là Chúa mọi khoa học, con thú nhận con thấp kém và ngây muội. Xin Chúa thương dạy con khoa học mà “ Chúa đã giấu những người khôn ngoan, thông thái và chỉ tỏ ra cho những trẻ thơ”.

XLIV/ĐỪNG BẬN BỊU VỀ VIỆC ĐỜI

Phương châm xử thế

- Con ơi! Có nhiều cái con phải lờ đi và con phải coi mình như “ đã chết cho đời, và đối với đời mình như phải đóng đinh rồi vậy”.

Nhiều lúc con phải bưng tai, giả điếc để chỉ quan tâm đến những cái giúp con bình an trong linh hồn.

Gặp nhiều trái ý, thà cứ quay đi để mặc ai nấy nghĩ theo ý mình và đừng can thiệp cãi lẫy là hơn cả.

Nếu con hiệp nhất với Chúa và phó thác mặc Chúa xét định, con sẽ không lấy việc chịu thua kém người làm khó.

Duy có một cái cần

- Lạy Chúa! Ngày nay người ta khác quá! Người ta xướt mướt vì một chút thua thiệt đời này. Người ta bôn ba vất vả, đi ngược về xuôi vì một chút lợi nhỏ. Còn thiệt mất linh hồn người ta hầu quên lãng mà có nhớ đến thì cũng muộn màng lắm!

Người ta chú ý đến những cái lợi cỏn con hay chẳng lợi gì, còn cái tuyệt đối cần thiết người ta lại khinh thường bỏ qua.

Sở dĩ thế là tại người ta quá mải miết vào những công việc bên ngoài, mà tệ hơn – nếu không sớm hồi tâm – họ còn đành chịu táng tận trong những cái bề ngoài.

SUY NIỆM

Bạn cũng như tôi chúng ta sẽ chết. Giờ chết đó có thể là ngày mai hay ngay lúc này. Mà một khi ta chết, tất cả tiền tài, danh vọng khoa học đời cũng không giúp gì cho ta trước tòa công phán.

Nếu tất cả những cái đó – những cái người ta phải dày công mới được – mà còn vô giá trị, thì những lời khen tiếng chê còn có nghĩa lý gì!

Vậy ta hãy tập tự thác, coi mọi cái như khách qua đường và dọn mình sẵn luôn để chịu công phán.

Hạnh phúc người mà tâm hồn chết trước thân xác và chết hàng ngày.

Lạy Chúa là kỷ phần và gia nghiệp con, trót số mệnh của con ở cả nơi tay Chúa. Xin Chúa giúp con coi khinh thế tục để đáng được mình Chúa.

XLV/CẨN THỦ TRONG TƯ TƯỞNG VÀ LỜI NÓI

Đừng tin ở người đời

- “Lạy Chúa! Xin đến giúp con lúc nguy cơ, vì người đời không cứu được con”.

Thường những người mà con tin tưởng hơn hết, là những người thất tín với con trước nhất: còn người mà con không ngờ, lại là người trung thành với con hơn cả!

Thực kỳ vọng ở người đời là phù ảo. Nhưng Chúa – Lạy Chúa Trời con! – Chúa là phần rỗi của những người ngay chính.

Lạy Chúa! Xin chúc tụng Chúa trong mọi cái xảy đến cho con.

Chúng con yếu đuối và bất nhẫn, chúng con lầm lẫn và thay đổi như chong chóng.

Ai là người tỉnh táo và cẩn thủ đến nỗi không bị lầm lẫn, không lúng túng bao giờ!

Nhưng lạy Chúa! Người tin tưởng ở Chúa và tâm hồn đơn thành tìm Chúa, họ không dễ sa sẩy quá vậy.

Mà giả sử họ lâm nguy – dầu bí kế đến đâu – Chúa cũng đến cứu và yên ủi họ ngay. Vì không khi nào Chúa bỏ hẳn người trông cậy Chúa!

Thực hiếm có người bạn trung tín biết khăng khít với người yêu trong tất cả mọi rủi ro.

Nhưng – lạy Chúa! – duy có Chúa là trung tín trong mọi sự và ngoài Chúa không tìm đâu được người thứ hai.

Chắc phải có ơn linh cảm, Thánh nữ A-ga-ta mới nói được câu này: “ Lòng trí tôi cắm sâu chôn chặt trong Chúa Kitô”.

Nếu con được thế, chắc con sẽ không đến nỗi hơi tí đã sợ người đời, và lời châm chọc mỉa mai  chả dễ chấn động nổi con!

Ai dự bị được hết cả, ai đề phòng được mọi cái không hay xảy đến!

Nếu cái đã biết trước còn hại được mình, thì cái bất ngờ khỏi liên lụy thế nào được!

Nhưng khốn nạn! Sao con không đề phòng cẩn thận hơn? Sao con còn quá dễ tin người đời thế này?

Là vì chúng con cũng chỉ là người như ai, cũng yếu dòn như bất cứ ai khác, mặc dầu có người tin tưởng và cho chúng con là thiên thần!

Chỉ tin ở Chúa

Lạy Chúa, con sẽ tin ai? Con sẽ tin ai mà không tin ở Chúa?

Chúa chính là Chân lý, Chúa không lừa dối ai, cũng không ai lừa được Chúa.

Trái lại “ người đời ai cũng dối trá”, yếu hèn, bất nhẫn, dễ sai suyễn, nhất là trong lời nói, đến nỗi dầu lời nói có vẻ thành thực cũng chưa dễ tin ngay được.

Thực lời Chúa dạy chúng con: “ Phải dè dặt với người đời!” là lời chí lý. Vì “ thù địch ở ngay trong số gia nhân nhà con” và “Có ai bảo: Đấng Kitô ở đây hay ở kia, cũng đừng vội tin”.

Con đã gặp, nên đã có kinh nghiệm. Hy vọng bài học kinh nghiệm này sẽ giúp con cẩn thủ hơn, chứ đừng làm con ngớ ngẩn thêm.

Có người dặn con: “ hãy cẩn ngôn: điều tôi nói, anh hãy giữ bí mật”. Thế rồi trong lúc con giữ kín và tưởng là còn bí mật, thì chính họ đã không giữ nổi cái họ bắt giữ, và đồng thời họ đã tố giác con, họ tự tố giác rồi cút mất.

Lạy Chúa! Xin giữ gìn con khỏi những điêu ngoa và bừa bãi. Đừng để con sa vào tay họ, cũng đừng để con bắt chước họ.

Xin Chúa đặt trên miệng con những lời chân thực vững chắc và đừng để lưỡi con nói lời xảo ngôn.

Con sẽ cẩn thận để khỏi sa phạm cái con không muốn chịu nơi người khác.

Xa lánh người đời

Hạnh phúc và Bình an nhất là đừng nói về người khác, đừng bạ tin, bạ nói, chỉ tâm sự với ít người, lúc nào cũng tìm Chúa để chứng cho lòng mình, đừng buông lung theo làn gió dư luận, một chỉ mong sao mọi cái trong ngoài được thành tựu theo ý Chúa.

Muốn bảo tồn ơn trên trời, không gì chắc bằng tránh những cái lòe loẹt trước mắt người đời, đừng tìm kiếm những cái gợi tiếng khen, một lo tìm những cái giúp ta tu sửa và thêm sốt sắng.

Bao người đã phải tai hại vì được người ta biết và khen nhân đức sớm quá.

Trái lại bao người đã được ích lớn vì đã giấu kín được ơn Chúa trong khi còn sống ở đời. Vì đời sống chẳng qua chỉ là một cơn cám dỗ liên lỉ và một cuộc kháng chiến trường kỳ.

SUY NIỆM

“Cắm sâu chôn chặc trong Chúa” là:

- Chỉ tin cậy một mình Chúa hơn tin lời người thế tục.

- Chuộng ơn nghĩa và tình yêu Chúa hơn tình bè bạn thế tục.

- Bàn bạn với Chúa trong thâm tâm, chạy đến cùng Chúa trong mọi lúc.

Lời Thánh Phan-xi-cô Xa-vi-ê: “ Phải xử với bạn thân nhất như thể ngày mai họ sẽ là thù mình”.

Lạy Chúa! Duy có Chúa là không bao giờ bỏ những người mến và cậy trông Chúa, Chúa hằng ở bên để yên ủi và nâng đỡ họ. Xin Chúa cho con được mến Chúa trên hết. 

XLVI/TIN TƯỞNG Ở CHÚA NHỮNG KHI BỊ CHỈ TRÍCH

Phàn nàn là thiếu khiêm tốn

- Con ơi! Cứ vững tâm và tin tưởng ở Cha.

Lời nói là chi nếu không chỉ là âm vang! Nó thoảng trên không mà không xuyên được núi đá.

Con có lỗi ư? Con hãy quyết tâm tu sửa.

Lương tâm con không trách gì con ư? Con cũng hãy cứ vui chịu thử thách vì lòng mến Chúa.

Nếu chưa có sức chịu những tra tấn gắt gao, ít ra con hãy vui chịu những lời chỉ trích nhẹ.

Tại đâu những cái tầm thường như vậy mà cũng vò nát được tâm can con? Không phải ư, tại con còn nuốt xác và quá bận tâm đến lời dị nghị của miệng đời?

Vì sợ người ta khinh mà con không muốn chịu bác bỏ và cố tìm lẽ chữa mình để che đậy.

Con hãy nhìn xét con kỹ hơn và con sẽ thấy đời còn sống của con: đời và cái tham vọng muốn thỏa ý đời.

Nếu con còn sợ hèn kém và xấu hổ vì lỗi con, quả con chưa khiêm tốn thực, chưa chết hẳn cho đời và đời chưa bị đóng đinh cho con.

Hãy nghe Cha và con sẽ đỡ phiền khổ vì mọi lời người ta nói.

Dẫu rằng người ta nói về con tất cả những cái mà lòng hiểm độc nhất của người đời có thể bịa ra được, tất cả những cái đó đã làm gì được con, nếu con chỉ coi nó như cái rác, mà không thèm để ý tới? nó đã nhổ được lấy một sợi tóc đầu con chưa?

Phàn nàn là thiếu tin tưởng

Người thiếu tinh thần nội tâm và không nhớ Chúa hiện diện, dễ bị chấn động vì một lời chê bai.

Trái lại, ai tin ở Cha và không cố chấp theo ý riêng, người đó không sợ gì người đời.

Chính Cha mới là người phải xét đoán: không gì bí mật mà giấu được Cha, Cha biết mọi cái xảy đến thế nào và phân biệt rõ bên nguyên bên bị.

Lời dị nghị ấy Cha muốn có. Tai ương ấy Cha cho phép xảy đến, “ hầu tỏ lộ những thầm kín của bao lòng người”.

Chính Cha sẽ xét cả người có tội lẫn người vô tội. Nhưng Cha lại muốn dùng một lý đoán mầu nhiệm để thử cả hai trước.

Chứng của người đời hay lầm lắm. Lý đoán của Cha rất chính trực, nó sẽ tồn tại và không bao giờ lay chuyển được.

Thường nó còn bí ẩn và ít ai thấu được tường tận, nhưng nó không lầm và không thể lầm, mặc dầu con mắt ngớ ngẩn phủ nhận nó.

Vậy xét đoán gì, con hãy đến với Cha và đừng bao giờ khư khư ở ý riêng mình.

“Người công chính không xao xuyến trước mọi biến cố Chúa cho xảy đến”.

Dầu phải vu khống, họ cũng ít quan tâm. Có người bào chữa lý sự, họ cũng chẳng vội mừng.

Vì họ biết rõ Cha thấu tận tâm can. Cha không xét theo ngoại diện và hình thức.

Thường khi cái trước mắt người đời là đáng khen, với Cha lại đáng chê đấy!

Tín nhiệm ở Chúa

- Lạy Chúa Trời con. Thẩm phán chí công, uy lực nhưng nhân hiền! Chúa biết rõ người đời yếu hèn và tội lỗi. Chúa hãy là sức mạnh con và trót niềm tin tưởng của con. Vì lương tâm con không đủ minh chứng cho con.

Chúa biết cái con không biết: thế nên con phải cuối nhận tất cả lời kêu trách và chịu cho vui lòng.

Xin Chúa khoan dung thứ tha cho những lần con không giữ được như thế và thêm ơn để con chịu đựng cho nhẫn nhục hơn.

Con thà cậy nhờ lượng đại từ bi Chúa để được ơn tha thứ, hơn là gàn tưởng mình vô tội để che đậy một lương tâm mờ ám.

Dầu không thấy mình có tội, con cũng không vì đó mà tự minh oan được, vì “ nếu không được Chúa khoan dung, chẳng ai đáng gọi là công chính trước mặt Chúa”.

SUY NIỆM

Bị chê, tự nhiên ai cũng khó chịu. Nhưng điều cần nhất là đừng nuôi nấng và chiều theo cái khó chịu đó. Để được thế:

- Đừng nghĩ ngợi, đừng tìm che lại hay báo thù người chê mình.

- Vui chịu theo gương Chúa và dâng mọi đau khổ, nhục nhã cho Chúa;

- Xử lại tử tế, nói và làm ơn, nếu có thể. Đó là khiêm nhượng thật.

Lời Chúa: “ Hạnh phúc lớn cho chúng con nếu người ta mai mỉa, hành xích và vu khống cho chúng con những điều xấu, chúng con hãy vui mừng và sung sướng vì phần thưởng chúng con ở trên trời rất trọng đại”.

Lạy Chúa Giêsu Thánh Thể! Chúa nghĩ thế nào về con? Chúa sẽ đoán xử và lên án con thế nào trong ngày công phán! Xin Chúa giúp con lợi dụng những đau khổ nhục nhã đời này mà đền tội, để khỏi phải đền tội trong ngày muôn thuở.

XLVII/MUỐN ĐƯỢC RỖI PHẢI CHỊU KHÓ

Đau khổ chóng qua

- Con ơi! đừng nao núng trong công việc đã khởi công vì Cha, cũng đừng thất đảm vì đau khổ! Trái lại trước mọi biến cố, con hãy nhớ lời Cha hứa mà tự phấn chấn và an ủi.

Cha có đủ phương tiện để thưởng con một phần thưởng không đo lường được.

Không phải con sẽ sống mãi trên đời mà chịu vất vả, con cũng sẽ không phải đau đớn giằn vặt mãi đâu.

Rán chờ chút nữa, con sẽ thấy những đau khổ kết liễu.

Sẽ đến lúc hết vất vả, hết xao xuyến.

Tất cả mọi cái cùng qua đi với thời gian, đều kém giá trị và ít lâu bền.

Con hãy cứ tiếp tục làm việc con đang làm, hãy làm cho trung tín trong vườn nho Cha và chính Cha sẽ nên phần thưởng cho con.

Con hãy viết, hãy đọc, hãy hát, hãy than, nín lặng, cầu nguyện, chịu đựng cho nhẫn nhục mọi ngược đãi, muốn sống muôn đời, phải chiến đấu từng ấy và hơn nữa.

Phần thưởng vô hạn

Một ngày kia con sẽ được bình an: ngày đó duy mình Chúa biết. Lúc đó sẽ không có ngày và đêm như ở đời hiện tại, nhưng sẽ sáng vĩnh viễn, sáng vô hạn. Bình an tồn tại và nghỉ ngơi vững chắc.

Lúc đó con sẽ không còn nói: “ Ai sẽ cứu tôi khỏi xác chết này”.

Con cũng chẳng kêu “ tội nghiệp! hạn lưu tôi kéo dài mãi”.

Vì lúc đó sẽ không còn chết, và cái sống sẽ là cái sống hoàn bị, không còn áy náy,  sẽ vui mừng hoàn toàn, hiệp hoan êm dịu và vinh hiển.

Trời là vinh phúc hoàn hảo

Này, giá con thấy được triều thiên bất diệt của các Thánh trên trời, giá con xem thấy vinh hiển của những người mà xưa kia đời cho là đáng khinh và không đáng sống đáng hưởng, hẳn con sẽ hạ mình ngay xuống đến đất và thích tùng phục mọi người hơn là cai trị một người. Con sẽ không thèm những ngày vui sống ở đời, một sẽ thích chịu đau khổ vì Chúa, và giá phải kể vào số những người bị đời khinh, con lại cho là đại lợi.

Giá con cảm thấy rõ như thế, giá con thâm tín cho sâu xa được thế, chắc con sẽ không dám phàn nàn nửa lời.

Còn gì nặng nhọc mà con không muốn chịu để được sống muôn đời!

Được hay mất nước thiên đàng không phải chuyện thường đâu!

Con hãy ngước nhìn lên trời, Cha đây với toàn thể các Thánh của Cha. Các Ngài đã chiến thắng cuộc đại chiến ở đời, giờ đây các Ngài vui thỏa, giờ đây các Ngài được an ủi, giờ đây các Ngài không còn phải sợ sệt, giờ đây các Ngài đang an nghỉ và ở với Chúa đến muôn đời trong nước Đức Chúa Cha.

SUY NIỆM

“ Những đau khổ đời hiện tại làm cho ta nên cao thượng và đem lại cho ta một vinh hiển bất diệt”. Chính vì thế mà ta thường nghe nói: đau khổ có một năng lực cứu rỗi.

Chúa không đòi ta phải tìm những đau khổ lớn lao – những đau khổ cần phải có đức anh hùng mới chịu nổi – Chúa chỉ đòi ta vui chịu cho nhẫn nhục những đau khổ thường ngày.

Để đau khổ ta chịu có nhiều năng lực cứu rỗi, ta hãy hiệp nó với những đau khổ của Chúa Kitô và nói như thánh Paulô: “ Tôi hoàn tất cái còn thiếu trong cuộc tử nạn của Chúa Giêsu Kitô”.

Lạy Chúa! Con vui nhận mọi khổ giá Chúa trao cho và vác tới cùng và chết với Chúa trên núi Ca-va-ri-ô của chức vụ con.

XLVIII/HẠNH PHÚC ĐỜI SAU VỚI ĐAU KHỔ ĐỜI NÀY

Ngưỡng mộ về trời

- Ôi! Lâu đài diễm phúc của Thánh cao cả! Ôi! Ngày vinh sáng của muôn đời! ngày không đêm, ngày mà ánh chân lý tuyệt đối giãi sáng luôn, ngày khoái lạc muôn thuở và an nghỉ muôn đời, ngày không bao giờ tối!

Ôi! ước chi ngày đó rạng sáng để tiêu tan tất cả những gì là thời gian!

Nó đã giãi cho các Thánh ánh huy hoàng muôn thuở của nó, nhưng người dương thế chỉ thấy mờ mờ trong ánh phản chiếu.

Những công dân của nước Trời đã hiểu thấu cái khoái sảng của ngày đó, còn lũ con cháu E-và – trong nơi đày ải khóc lóc - chỉ than vãn những ngày đắng cay và buồn thảm của trần gian.

Sống đày ải

Những ngày sống ở đời là những ngày ngắn ngủi và éo le, đầy đau khổ và ưu phiền.

Con người bị bết nhơ vì tội lỗi, trăng trói vì thói hư, xao xuyến vì sợ sệt, sầu héo vì lo lắng, bối rối vì thắc mắc, phiền lụy vì phù vân, ám ảnh bởi lầm lạc, nặng trĩu vì vất vả, đùa khuấy bởi cám dỗ, lung lạc vì khoái cảm, khổ sở vì thiếu thốn.

Trời! bao giờ tấm thảm kịch đó mới hạ màn? Bao giờ con mới thoát ly được ách nô lệ của thói hư.

Lạy Chúa! Khi nào con mới được hân hạnh chỉ nhớ đến một mình Chúa? Bao giờ con mới được vui thỏa trong Chúa?

Bao giờ con mới giũ bỏ được mọi xiềng xích mà hưởng tự do thực? bao giờ mới thoát ly được mọi áp bức của tinh thần và thân xác?

Bao giờ con mới được bình an vĩnh viễn, bình an ổn định và vững chắc? bình an trong cũng như ngoài, bình an khắp tư bề.

Ôi! Chúa Giêsu lân ái, bao giờ con mới được ở trước mặt để hưởng nhan Chúa? Bao giờ con mới được chiêm ngưỡng vinh hiển của Chúa? Bao giờ Chúa mới là tất cả trong mọi cái cho con?

Ôi! Bao giờ con mới được ở với Chúa trong nuớc Chúa, nước “mà từ đời đời Chúa đã sắm để cho các con yêu Chúa”.

Chiến đến lúc quyết liệt

Con đang bị ruồng rẫy, nghèo khổ và đày đọa trong đất đối phương, nơi mà con phải chiến đấu liên lỉ và khốn khó cùng cực.

Xin Chúa an ủi cảnh lưu đày con và xoa dịu vết thương của con, vì lòng con tận tình ao ước và ngưỡng mộ Chúa.

Tất cả những gì đời cung hiến để an ủi con, đã trở nên gánh nặng cho con.

Con ao ước hưởng được Chúa cho thâm thiết, nhưng con vẫn không gặp Chúa.

Con muốn lưu luyến những của trên trời, nhưng những vật chất dưới đất, những thói hư lăng loàn vẫn ghì con xuống.

Lý trí trong con muốn thống trị cả, nhưng xác thịt lại kiềm chế con!

Rõ mạt phận con! Chính con đã cự tuyệt con! “ Chính con đã làm khó dễ cho mình”. Tinh thần muốn lên nhưng nhục thể lại đòi xuống!

Xác thịt quấy nhiễu

Trời! con khổ tâm quá! Trong lúc trí con gẫm suy những cái trên trời, thì những cái dưới đất cứ kéo đàn kéo lũ đến khuấy khuất giờ kinh nguyện con.

“ Lạy Chúa! Xin đừng lảng xa con và trong cơn nghĩa nộ, xin đừng bỏ tôi mọn Chúa”. Chúa hãy thả sét mà đánh tan những tư tưởng đó đi. Hãy phóng tên để xua đuổi những tà ma lũng đoạn.

Chúa hãy hướng thuận giác quan con về Chúa, hãy làm cho con quên tất cả sự vật đời này. Xin giúp con từ bỏ và coi khinh những hình ảnh của thói xấu.

Chân lý bất diệt! hãy đến cứu viện con để con đừng cảm xúc vì một phù ảo nào.

Hương vị của trời hãy xuống trong con và xua đuổi mọi nhơ nhớp khỏi mặt Chúa.

Tâm hồn xao xuyến

Chúa hãy tha thứ và khoan hồng cho những lần con chia trí trong giờ kinh nguyện.

Vâng, con thú thực con chia trí như vậy là thường.

Nhiều lúc xác đứng ngồi một nơi mà tâm hồn con xao lãng tận đâu đâu. Con nghĩ đến đâu, trí lòng con cũng ở đó.

Cái con yêu thích, hay đồ gì đã dùng quen đó là cái con hay nghĩ đến nhất.

Chính vì thế mà - Lạy Chúa chân lý! Chúa đã bảo rõ: “ Của con ở đâu, lòng con cũng ở đấy”.

Nếu con mến Trời, con sẽ thích nghĩ đến những cái trên trời.

Nếu con quyến luyến thế tục, con sẽ đuổi theo những thú vui thế tục và khó chịu những cái phản kháng thế tục.

Nếu con yêu nhục thể, con chỉ hay tưởng đến cái gì là nhục thể.

Nếu con chuộng tinh thần, con chỉ thích nghĩ đến cái gì là tinh thần.

Tóm lại bất cứ con yêu thích cái gì là y như kỳ con thích nói và thích nghe nói về cái ấy, và khi về nhà cũng chỉ tưởng nhớ đến nó mãi.

Lạy Chúa! thực hạnh phúc những ai đã vì Chúa mà khước từ mọi tạo vật, đã cự tuyệt thần tính và lấy tinh thần đạo đức mà đóng đinh nhục thể, để lương tâm được thanh thản mà dâng lên Chúa một lời nguyện trong sạch, và trong ngoài thoát ly mọi của đời mà được hiệp hoan cùng ca hội các thiên thần.

SUY NIỆM

“ Chúa Kitô phải đau khổ rồi mới được vinh hiển”.

Nước Trời là nơi an nghỉ của các Thánh và là nơi ngưỡng mộ của mọi tâm hồn hiện thế.

Nhưng với chúng ta cũng như với các Thánh, thiên đàng chỉ là một phần thưởng sau chiến thắng: “ Nước Trời phải chiến đấu mới vào được”.

Nhẫn nhục chịu đau khổ, đó là một cách vững chắc nhất để bảo đảm được nước thiên đàng.

Lạy Chúa! Chúa đã nói: “ Hạnh phúc người chịu bắt bớ, vì nước Trời là của họ”. Xin Chúa giúp con vững chân bước theo đường Chúa để đáng theo Chúa vào hưởng hạnh phúc muôn đời.

XLIX/PHẢI NGƯỠNG MỘ VÀ TÌM ĐẾN NƯỚC TRỜI

Ao ước cho tha thiết

- Con ơi! lúc nào con cũng cảm thấy tâm hồn rạo rực, ao ước được hạnh phúc thiên đàng và mong mỏi thoát ly cái nhà tù thân xác, để được chiêm ngưỡng Ánh sáng Cha – Ánh sáng không pha một bóng tối, lúc đó con hãy mở rộng lòng ra và  thành tâm lĩnh nhận lấy ơn cảm hứng đó.

Con hãy tận tình cảm tạ Chúa nhân lành đã hậu đãi con, đã âu yếm viếng thăm con, đã nâng đỡ con một cách mãnh liệt để thân xác con không kéo ghì con xuống được.

Tất cả những cái đó không phải do tài sáng kiến hay sức cố gắng mà được, trái lại do ơn Chúa thương đoái nhìn tới con, cốt để con thêm đạo đức và khiêm nhượng mà chuẩn bị sẵn để lại chiến đấu, để đoàn kết với Cha cho chặc chẽ và quyết tâm phụng thờ Cha.

Ao ước cho trong sạch

Con ơi! Lửa bao giờ cũng nóng, và đã có ngọn lửa tất phải có khói.

Ấy thế mà bao người nóng nảy ao ước của trên trời, nhưng họ vẫn chưa giũ sạch được lòng quyến luyến xác thịt đấy.

Cũng vì thế mà cái họ nài xin Chúa, họ lại không chịu làm vì vinh danh Chúa.

Cái lối ao ước của con thường nó cũng thế đấy, mặc dầu con nghĩ là đã thiết tha lắm.

Vì, phàm cái gì đã pha tư lợi vào thì còn gì là trong sạch, là hoàn bị?

Con hãy xin, không phải xin cái vừa ý, cái lợi cho mình, nhưng là xin cái đẹp lòng Cha và làm vinh danh Cha. Vì giả như con sáng suốt đủ, con sẽ phải đặt ý Cha lên trên ý con và trên tất cả những cái người ta có thể ước muốn.

Cha biết điều con ao ước và Cha nghe thấy tiếng lòng con than thở.

Con muốn  ngay đời này được hưởng tự do của con cái Chúa trong nơi vinh phúc, con thích mê cái nhà Thiên Đàng, nơi quê hương bất diệt. Nhưng đã đến lúc đâu, con còn đang trong giai đoạn chiến đấu, lao lực và thử thách kia mà!

Con ao ước được no thỏa điều tuyệt hảo, nhưng hiện giờ  chưa thể được.

Lời Chúa: “ Chính Cha đây, hãy chờ Cha cho đến khi nước Thiên Chúa đến”.

Con còn phải chịu thử thách và luyện lọc đủ thứ đã.

Đôi lúc con cũng được an ủi, nhưng chưa thể được no nê mãn nguyện.

Thử thách khí nặng nề

“ Hãy cứng cáp và can đảm”  để làm cũng như để chịu những cái trái ý.

“ Con phải mặc lấy người mới, phải biến người cũ thành người mới”.

Thường khi cái không muốn làm, con lại phải làm, và cái muốn làm, con lại không được làm.

Người khác cầu được ước thấy, cái con mong ước lại không thành tựu!

Người khác nói còn có người nghe, con nói không được người đếm xỉa!

Người khác xin gì được nấy mà con xin lại bị từ chối!

Người khác được hoan nghênh nhiệt liệt, mà con lại bị bỏ rơi!

Người khác được trao hết công tác này, chức vụ khác, còn con, con lại bị cho là thừa!

Thường tự nhiên cũng đáng buồn, nhưng nếu biết nín chịu sẽ có lợi vô cùng.

Chính nhờ những cái khổ đó và ngàn vạn cái tương tự, mà có thể biết tôi trung Chúa đã tự thoát ly, tự xả thân được đến độ nào!

Không lúc nào con cần tự diệt bằng lúc phải xem, phải chịu những cái trái ý, nhất là khi phải vâng làm những cái không hợp, không lợi cho con mấy.

Đã hẳn là bề dưới, không khi nào con dám phản đối người trên, nhưng lúc phải theo ý người khác mà bỏ hẳn ý mình, lúc đó con chả cảm thấy khó chịu là gì!

Nhưng phần thưởng lại vô cùng

Con ơi! hãy nghĩ đến kết quả của việc con làm. Hãy nghĩ đến thời hạn công tác chóng qua mà phần thưởng lại vô cùng vĩ đại. Như thế thay vì nặng nhọc, đức nhẫn nhục của con sẽ đem lại cho con rất nhiều an ủi.

Đấy con xem, chỉ vui lòng bỏ ý riêng một lúc, mà được thỏa mãn muôn đời trên Thiên Đàng.

Ở đó, con sẽ được mọi cái con đang ao ước và có thể ao ước.

Ở đó, con sẽ được dư thừa mọi của mà không khi nào sợ mất.

Ở đó, ý con bao giờ cũng hòa nhịp với ý Cha, con sẽ không ao ước gì ngoài Cha hay cái gì riêng cho con.

Ở đó, chẳng ai kháng cự con, chẳng ai phàn nàn về con, không ai ngăn trở, ngược đãi con, nhưng con sẽ cầu được ước thấy, và mọi nguyện vọng của con sẽ được thỏa mãn.

Ở đó, Cha sẽ trả lại vinh hiển bù cho những lần nhục nhã đã chịu, trả danh dự cho những nước mắt đã chảy, và thay vì chỗ thấp hèn, con sẽ được ngồi trên ngai trong nước hằng sống.

Ở đó, sẽ tỏ rõ công hiệu của đức vâng lời. Người hãm mình sẽ được vui sướng và người khiêm tốn phục tùng sẽ được triều thiên vinh hiển.

Phục tùng cho khiêm

Vậy, giờ đây con hãy phục tùng mọi người cho khiêm tốn và đừng bận tâm xét ai truyền điều này, điều nọ!

Mà nếu ai xin con hay muốn con làm việc gì – không kỳ là người trên, người bằng vai hay người dưới – con cũng hãy vui nhận tất cả và thực tâm thi hành.

Mặc ai tìm này, tìm khác, mặc ai tự hào việc kia việc nọ, mặc ai được ngàn vạn tiếng khen. Con, con hãy vui mừng không phải vì bất cứ một phù vân nào, nhưng chỉ vui vì đã khinh mình, đã đẹp lòng Chúa và làm vinh danh một mình Chúa.

Điều con phải mong muốn là dẫu con sống, dẫu con chết, lúc nào Chúa cũng được vinh hiển trong con.

SUY NIỆM

“ Giữa cơn thủy họa trần gian, một cánh tay lân tuất đã từ cao quăng xuống một chão hy vọng, nó kéo dần lên khỏi nước đau khổ và đưa lên trời những ai bám chặt vào đó” (Thánh Ky-sô-tô-mô)

Phải. Trong giai đoạn hiện thế, chúng ta chưa được hưởng Thiên Đàng thực thụ, nhưng chỉ hưởng trong hy vọng.

Những an ủi Chúa ban chính là để phấn chấn ta và đau khổ là cốt để thử và luyện hy vọng của ta.

Vì ai hy vọng vững chắc tới cùng sẽ được cứu rỗi.

Lạy Chúa! Con mong xác thịt này mau tan rã, để con chóng được hưởng Thiên Đàng con mong đợi. Con hy vọng ở Chúa và đời đời con sẽ không phải xấu hổ.


Trở lại      In      Số lần xem: 1934
Tin tức liên quan
  • SÁCH GƯƠNG CHÚA GIESUS / BÀI SỐ 0101 / GIUSE LUCA
  • SÁCH GƯƠNG CHÚA GIESUS / BÀI SỐ 100 / GIUSE LUCA
  • SÁCH GƯƠNG CHÚA GIESUS / BÀI SỐ 099 / GIUSE LUCA
  • SÁCH GƯƠNG CHÚA GIESUS / BÀI SỐ 098 / GIUSE LUCA
  • SÁCH GƯƠNG CHÚA GIESUS / BÀI SỐ 097 / GIUSE LUCA
  • SÁCH GƯƠNG CHÚA GIESUS / BÀI SỐ 096 / GIUSE LUCA
  • SÁCH GƯƠNG CHÚA GIESUS / BÀI SỐ 095 / GIUSE LUCA
  • SÁCH GƯƠNG CHÚA GIESUS / BÀI SỐ 094 / GIUSE LUCA
  • SÁCH GƯƠNG CHÚA GIESUS / BÀI SỐ 093 / GIUSE LUCA
  • SÁCH GƯƠNG CHÚA GIESUS / BÀI SỐ 092 / GIUSE LUCA
Video
BG CN 25 TN B-TGM GIUSE NGUYEN NANG
Bài Giảng CN LỄ CHÚA THÁNH THẦN HIỆN XUỐNG A
Liên kết website
Thống kê
 Trực tuyến :  11
 Hôm nay:  301
 Hôm qua:  1814
 Tuần trước:  27315
 Tháng trước:  97734
 Tất cả:  11350605
LIKE FACEBOOK
Thông tin liên hệ
- Mọiýkiếnxingửivề:GiuseLucaTrươngĐìnhNghi
- Giáodânbấtxứng /Quảnlýwebsite.
- Email: ditimhanhphuc1974@gmail.com
- Fb:https://www.facebook.com/ditimchanly.org 
-Videos:www.youtube.com/tìmtênDinhNghiTruong
 clickvàologokinhthánh .

Chia sẻ cho bạn bè :
top