Nhiều người vẫn bảo trong xã hội Việt Nam, chỉ có 3 giới được trân trọng gọi bằng “Thầy”: Thầy Giáo, Thầy Tu và Thầy Thuốc.
Tại sao vậy ? Xin thưa vì cả ba đều cùng lúc dạy người, giúp người và cứu người. “Thầy” cũng còn được hiểu là cha, là bố của ta, là đấng sinh thành , cho ta làm người.
Chi tiếtBức thư người Cha để lại cho con mình .
1. Nếu có người đối xử với con không tốt, đừng thèm để tâm cho mất thời giờ, trong cuộc đời nầy, không ai có bổn phận phải đôi xử tốt với con cả, ngoại trừ cha và mẹ của các con. Nếu có người đối xử tốt với con, ngoài việc các con phải biết ơn, trân quý, các con cũng nên thận trọng một chút, vì người đời thường làm việc gì cũng có mục đích của nó, chớ có vội vàng cho là bạn tốt của mình ngay.
Chi tiếtTrước khi triển khai đề tài này, con xin mời mọi người tìm hiểu xem:
I. Phụ nữ ngày xưa làm vợ như thế nào ?
Mẹ tôi sinh ra vào đầu thế kỷ 20 /Nếu còn sống thì năm nay bà đã 100 tuổi rồi, vì bà không còn nữa nên tôi xin phép viết thay, tuy không thể chính xác 100% nhưng nó có thể nói lên nhiều tâm tư của người phụ nữ sống cách nay khoảng 100 năm .
Chi tiết1) Định nghĩa ông chủ là gì ?
-Ông chủ là người có khả năng lãnh đạo,
-có khả năng tư duy,
-có khả năng sử dụng những người thông minh hơn mình,
-có khả năng mướn công nhân, có khả năng nuôi sống họ
-và có khả năng làm sinh lợi bằng số vốn của mình.
Chi tiếtMột ngày kia, có đại gia trung niên tướng mạo xấu xí, dẫn theo một kiều nữ, đến một cửa hàng chuyên buôn bán những chiếc túi xách hàng hiệu cao cấp.
Mấy ngày trước, tôi cùng một vài người bạn nói chuyện về vấn đề ai là người hạnh phúc. Một người nói, anh có một người bạn từ hồi thơ ấu mới mở một công ty rất to với tổng tài sản lên tới hơn 100 tỷ. Tiếp đó, một người khác lại nói bạn của anh ấy mới được gả vào một gia đình giàu có; còn một người nữa thì kể anh vừa được thăng chức trong ban ngành chính phủ. Xem ra những người bạn khá coi trọng đến những vấn đề này, cho rằng đây là những điều đáng để đem ra làm tiêu chuẩn .
Chi tiếtTA CẢM NHẬN NHƯ THẾ NÀO ?
Tu xuất tự nó không phải là một bậc sống, nhưng là một thành phần quan trọng trong nhịp sống Giáo hội. Có lẽ, cuộc đời chúng ta không ai hiểu hết được chữ “ngờ”, và vì thế, xuất tu cũng hàm chứa những lý do khó nói lên lời. Đôi dòng tản mạn và những cảm nghiệm riêng tư của tác giả về những người tu xuất có lẽ sẽ là tâm tư của bất kỳ ai đó muốn đồng cảm, muốn yêu thương, muốn sẻ chia với những con người đặc biệt này.
Chi tiết