Website:https://ditimchanly.org/videosbaigiangWWW.YOUTUBE.COM/DinhNghiTruong / CHÚNG CON KÍNH THỜ CUỘC TỬ NẠN CỦA CHÚA GIESU KYTO  / XIN HÃY CANH TÂN GIÁO HỘI / THÁNH HÓA THẾ GIỚI / CHO MỌI DÂN TỘC ĐỪNG ĐỐI XỬ ÁC ĐỘC VỚI NHAU / XIN CHÚA THAY ĐỔI LÒNG CON NGƯỜI ,ĐỂ HỌ SẴN SÀNG TRAO CHO NHAU CƠ HỘI SỐNG TỐT / XIN CHÚA HÃY CỨU THẾ GIỚI CHÚNG CON ĐANG SỐNG AMEN . (GIUSE LUCA)**R

Chia sẻ Lời Chúa Tuần Thánh MC B 2015

Chia sẻ Lời Chúa hằng ngày

Thứ 2 -> Thứ 7  /  TUẦN THÁNH (30/03 -> 04/04/2015)

Thứ hai, 30/03/2015

Đề tài: LÒNG HIẾU KHÁCH

Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Gio-an (Yn 12,1-11)

1 Sáu ngày trước lễ Vượt Qua, Đức Giê-su đến làng Bê-ta-ni-a, nơi anh La-da-rô ở. Anh này đã được Người cho sống lại từ cõi chết.2 Ở đó, người ta dọn bữa ăn tối thết đãi Đức Giê-su; cô Mác-ta lo hầu bàn, còn anh La-da-rô là một trong những kẻ cùng dự tiệc với Người.3 Cô Ma-ri-a lấy một cân dầu thơm cam tùng nguyên chất và quý giá xức chân Đức Giê-su, rồi lấy tóc mà lau. Cả nhà sực mùi thơm.4 Một trong các môn đệ của Đức Giê-su là Giu-đa Ít-ca-ri-ốt, kẻ sẽ nộp Người, liền nói:5 "Sao lại không bán dầu thơm đó lấy ba trăm quan tiền mà cho người nghèo? "6 Y nói thế, không phải vì lo cho người nghèo, nhưng vì y là một tên ăn cắp: y giữ túi tiền và thường lấy cho mình những gì người ta bỏ vào quỹ chung.7 Đức Giê-su nói: "Hãy để cô ấy yên. Cô đã giữ dầu thơm này là có ý dành cho ngày mai táng Thầy.8 Thật vậy, người nghèo thì bên cạnh anh em lúc nào cũng có; còn Thầy, anh em không có mãi đâu."

9 Một đám đông người Do-thái biết Đức Giê-su đang ở đó. Họ tuôn đến, không phải chỉ vì Đức Giê-su, nhưng còn để nhìn thấy anh La-da-rô, kẻ đã được Người cho sống lại từ cõi chết.10 Các thượng tế mới quyết định giết cả anh La-da-rô nữa,11 vì tại anh mà nhiều người Do-thái đã bỏ họ và tin vào Đức Giê-su.

Bài chia sẻ của Yuse Luca:

1/ Lòng hiếu khách là điểm khởi đầu cho các mối tương quan bền vững. Nó cũng thể hiện mối tương quan hữu hảo của người đời dành cho nhau.

2/ Khách đến nhà phải mời trà nước , mà từ lâu nó đã thể hiện một nét văn hóa đẹp trong cung cách ứng xử lịch sự của nhiều dân tộc. Điều này nói lên tấm lòng chân thành mà họ muốn dành cho nhau.

3/ Hôm nay Phúc Âm mô tả lại sự kiện mà chị em nhà Betania đã dành để đón tiếp Chúa Yesus, làm nổi bật lên tấm lòng chân thành hiếu khách của họ.

4/ Từ sự chân thành hiếu khách này, người ta sẽ nhận biết ở mỗi người thể hiện sự đơn sơ nhiệt tình và tình mến thương mà người khác dành cho mình. Trong mối tương quan tốt đẹp này thì sự kiểu cách, khách sáo, tính toán hơn thiệt sẽ không còn chỗ đứng.

5/ Trong những ngày đầu của tuần Thánh, người được nhắc đến tên nhiều nhất chính là Yuda Iscariot, một tên phản đồ trong nhóm 12 Môn đệ. Kẻ đã bán rẻ Thầy mình.

6/ Phúc Âm hôm nay nói về bình nước hoa đắt tiền của cô Maria và đây cũng là nguyên nhân câu nguyện có dính líu đến Yuda Iscariot. Lẽ ra cô Maria   chỉ cần lấy một ít giọt xức lên chân Chúa cũng đã đủ thơm, đàng này cô lại đập bể và xức cả bình dầu thơm, khiến cả nhà sực lên mùi thơm ngào nhạt.

7/ Nhìn thấy sự phung phí của người phụ nữ. Yuda lộ vẻ khó chịu và bộc lộ chân tướng tham lam ích kỷ của mình và đã có lời phản đối. Thật ra lòng ông đã bị nhiễm độc vì tiền bạc, là cái cớ mà ông viện ra để cho rằng dùng tiền ấy để giúp kẻ nghèo thì tốt hơn.

8/ Đây là cái cớ mà ông đưa ra để che đậy sự giả hình mà thôi chứ chưa chắc gì Yuda đã thương kẻ nghèo cho bằng tình thương bình nước hoa. Chân tướng này càng lộ rõ hơn khi ông thỏa thuận với giới cầm quyền Do Thái qua việc bán đứng Chúa Yesus với giá 30 đồng bạc.

9/ Yuda phản bội Chúa có phải là vì tham 30 đồng bạc, hay là vì bất mãn Chúa, hay bất mãn anh em? Không những Yuda chỉ âm mưu nộp Thầy mà thôi, ông ta định giá bán Thầy mình vừa đúng với cái giá mua bán một tên nô lệ / ôi thật là bèo !

10/ Điều đáng tiếc là khi hắn dám đưa tay ra để cầm lấy một số tiền quá ít ỏi. Điều đáng tiếc nhất chính là số tiền ấy chỉ là một con số tượng trưng ,do hắn sắp xếp làm sao để cho việc giao nộp Chúa được ổn thõa và dễ coi, thế thôi!

11/ Điều này nhắc nhở chúng ta rằng: Đừng bao giờ để cho tiền bạc làm mờ con mắt mình, làm mù tối tâm trí mình. Trong đời cũng có những người bán Chúa với cái giá còn rẻ mạc hơn thế nữa , thế mà họ có thèm nghĩ gì đâu. Những con người như thế thì họ sẵn sàng bán rẻ bất kỳ thứ gì họ đang có. Còn có khi họ lại bán những thứ không thuộc sở hữu của mình, những con người lừa đảo ấy mà!

12/ Tiền bạc rất cần cho cuộc sống, nhưng đừng vì nó mà gây bất công, mà có thể bán đứng anh em, phản Thầy, phản Chúa, làm khổ anh em thì thật là đáng buồn ,đáng tiếc !

Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin cho con không tiếc với Chúa điều gì, xin Chúa cho con biết dùng tiền bạc cho đúng để nó trở nên phương tiện tốt nhất đưa chúng con vào cõi trường sinh . Amen.

Bài chia sẻ của LM. Anthony Đinh Minh Tiên, OP:

Chúa Giêsu khiển trách Judah Iscariot và bảo vệ hành động của Maria.

Sáu ngày trước lễ Vượt Qua, Đức Giêsu đến làng Bethany, nơi anh Lazarô ở. Anh này đã được Người cho sống lại từ cõi chết. Ở đó, người ta dọn bữa ăn tối thết đãi Đức Giêsu; cô Martha lo hầu bàn, còn anh Lazarô là một trong những kẻ cùng dự tiệc với Người.

1/ Hai con người với hai thái độ ngược nhau:

(1) Maria yêu Chúa không tính tóan: “Cô Maria lấy một cân dầu thơm cam tùng nguyên chất và quý giá xức chân Đức Giêsu, rồi lấy tóc mà lau. Cả nhà sực mùi thơm.” Đây là lần thứ hai Maria được tường thuật ngồi dưới chân Chúa Giêsu. Trong Tin Mừng Luca, cô được Chúa Giêsu khen, vì đã ngồi dưới dân Chúa để nghe lời Người trong khi chị Martha bận rộn để nấu ăn đãi khách. Cách cô tỏ tình yêu cho Chúa Giêsu cũng khác mọi người; điều này chứng tỏ khi con người sống trong tình yêu, họ có nhiều sáng tạo trong cách bày tỏ tình yêu của họ.

- Cô dám dùng tới một cân dầu thơm để xức chân Chúa Giêsu mà Judah uớc tính trị giá tới 300 quan tiền; thông thường người ta chỉ xức vài giọt nếu dầu thơm quí giá như vậy. Cô không tính toán với Chúa vì cô chắc chắn được Chúa cho biết sẽ không còn nhìn thấy Chúa trên cõi dương gian này nữa. Cô có lẽ là người yêu thương và hiểu biết Chúa hơn cả trong tuần lễ cuối cùng của Ngài trên dương gian.

- Tóc rất quí với phụ nữ và họ chăm sóc chải chuốt nó mỗi ngày; thế mà cô lại dùng tóc để lau chân Chúa thay vì dùng khăn như thói thường. Hành động này chứng tỏ tình yêu của cô dành cho Chúa. Thông thường người phụ nữ rất kín đáo khi tỏ tình yêu, cô Maria can đảm làm những điều này trước mặt mọi người.

(2) Judah Iscariot luôn tính tóan và phê bình: Thấy hành động của cô, một trong các môn đệ của Đức Giêsu là Judah Iscariot, liền nói: "Sao lại không bán dầu thơm đó lấy ba trăm quan tiền mà cho người nghèo?" Judah được Chúa và các tông đồ trao cho sứ vụ quản lý. Nếu cô Maria muốn giúp người nghèo, 300 quan tiền đó chắc chắn sẽ được trao cho hắn. Thánh sử Gioan có lẽ đã biết tính tình của Judah nên chú thích: “Y nói thế, không phải vì lo cho người nghèo, nhưng vì y là một tên ăn cắp: y giữ túi tiền và thường lấy cho mình những gì người ta bỏ vào quỹ chung.” Vì Judah không ở trong tình yêu nên không biết tình yêu là gì! Khi một người so sánh tình yêu với tiền bạc, người đó không hiểu giá trị của tình yêu.

2/ Phản ứng của Chúa Giêsu và các thượng tế:

(1) Phản ứng của Chúa Giêsu: Ngài nói: "Hãy để cô ấy yên. Cô đã giữ dầu thơm này là có ý dành cho ngày mai táng Thầy. Thật vậy, người nghèo thì bên cạnh anh em lúc nào cũng có; còn Thầy, anh em không có mãi đâu." Chúa biết ngày Ngài sắp chết đã gần kề và Ngài biết ý định của Maria khi cô làm những hành động này. Chỉ có ai ở trong tình yêu mới hiểu nổi ý tưởng của nhau mà người ngọai cuộc không bao giờ hiểu được. Chúa Giêsu trưng dẫn lý do xác đáng để bênh vực hành động của Maria: con người không có Chúa Giêsu mãi mãi.

(2) Phản ứng của các thượng tế: Biến cố hôm nay xảy ra sau khi Chúa Giêsu đã làm một phép lạ cả thể: cho Lazarô đã chết 3 ngày sống lại. Đó là lý do trình thuật kể: “Một đám đông người Do-thái biết Chúa Giêsu đang ở đó. Họ tuôn đến, không phải chỉ vì Chúa Giêsu, nhưng còn để nhìn thấy anh Lazarô, kẻ đã được Người cho sống lại từ cõi chết.” Khi nhìn thấy đám đông, các thượng tế quyết định giết cả Chúa Giêsu lẫn Lazarô, vì tại anh mà nhiều người Do-thái đã bỏ họ và tin vào Chúa Giêsu.

ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:

- Giống như Chúa Giêsu được Thiên Chúa trao cho một sứ vụ khi vào cuộc trần này, mỗi người chúng ta cũng được Thiên Chúa trao cho một sứ vụ. Chúng ta hãy tìm ra sứ vụ đó để thi hành tới cùng.

- Cách thức của Thiên Chúa rất khác với cách thức của con người. Để thực thi sứ vụ, Ngài đòi chúng ta phải khiêm nhường phục vụ, trung thành yêu thương, và chấp nhận gian khổ.

 

Thứ ba, 31/03/2015

Đề tài: LỜI CẢNH BÁO DÀNH CHO KẺ ĐIẾC

Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo Thánh Gioan (Yn 13,21-33;36-38)

21 Nói xong, Đức Giê-su cảm thấy tâm thần xao xuyến. Người tuyên bố: "Thật, Thầy bảo thật anh em: có một người trong anh em sẽ nộp Thầy." 22 Các môn đệ nhìn nhau, phân vân không biết Người nói về ai. 23 Trong số các môn đệ, có một người được Đức Giê-su thương mến. Ông đang dùng bữa, đầu tựa vào lòng Đức Giê-su.

24 Ông Si-môn Phê-rô làm hiệu cho ông ấy và bảo: "Hỏi xem Thầy muốn nói về ai?" 25 Ông này liền nghiêng mình vào ngực Đức Giê-su và hỏi: "Thưa Thầy, ai vậy?" 26 Đức Giê-su trả lời: "Thầy chấm bánh đưa cho ai, thì chính là kẻ ấy." Rồi Người chấm một miếng bánh, trao cho Giu-đa, con ông Si-môn Ít-ca-ri-ốt. 27 Y vừa ăn xong miếng bánh, Xa-tan liền nhập vào y. Đức Giê-su bảo y: "Anh làm gì thì làm mau đi!"  28 Nhưng trong số các người đang dùng bữa, không ai hiểu tại sao Người nói với y như thế. 29 Vì Giu-đa giữ túi tiền, nên có vài người tưởng rằng Đức Giê-su nói với y: "Hãy mua những món cần dùng trong dịp lễ", hoặc bảo y bố thí cho người nghèo. 30 Sau khi ăn miếng bánh, Giu-đa liền đi ra. Lúc đó, trời đã tối. 31 Khi Giu-đa đi rồi, Đức Giê-su nói: "Giờ đây, Con Người được tôn vinh, và Thiên Chúa cũng được tôn vinh nơi Người. 32 Nếu Thiên Chúa được tôn vinh nơi Người, thì Thiên Chúa cũng sẽ tôn vinh Người nơi chính mình, và Thiên Chúa sắp tôn vinh Người. 33 Hỡi anh em là những người con bé nhỏ của Thầy, Thầy còn ở với anh em một ít lâu nữa thôi. Anh em sẽ tìm kiếm Thầy; nhưng như Thầy đã nói với người Do-thái: "Nơi tôi đi, các người không thể đến được", bây giờ, Thầy cũng nói với anh em như vậy.

36 Ông Si-môn Phê-rô nói với Đức Giê-su: "Thưa Thầy, Thầy đi đâu vậy?" Đức Giê-su trả lời: "Nơi Thầy đi, bây giờ anh không thể theo đến được; nhưng sau này anh sẽ đi theo."

37 Ông Phê-rô thưa: "Thưa Thầy, sao con lại không thể đi theo Thầy ngay bây giờ được? Con sẽ thí mạng con vì Thầy!" 38 Đức Giê-su đáp: "Anh sẽ thí mạng vì Thầy ư? Thật, Thầy bảo thật cho anh biết: gà chưa gáy, anh đã chối Thầy ba lần."

Bài chia sẻ của Yuse Luca:

1/ Thành quả mà người Ki-tô hữu luôn mong ước đạt được, chính là biết thinh lặng để cho Thiên Chúa dẫn dắt theo Thánh ý Ngài .

2/ Các Môn đệ cùng đi với Chúa trong suốt 3 năm, cùng bước lên Yerusalem trong giây phút trọng đại này. Vậy mà các ông không nhận ra nhiệm vụ của mình và cũng không nhận ra ý định và chương trình của Thầy mình .

3/ Cho dù chúng ta quá biết chương trình cứu độ của Thiên Chúa, nhưng lại thích thực hiện chương trình ấy theo ý định của mình như là Yuda. Hay là như sự sốt sắng nhiệt tình của Phê-rô.

4/ Chúa Yesus lại cần chúng ta hiện diện bên Ngài, bằng tự thinh lặng lắng nghe để cảm nhận, để hiểu, để yêu và sống theo như cách Ngài muốn hơn là tự do có ý kiến này nọ để sống theo ý của mình.

5/ Bài Tin Mừng kể lại tâm sự, tâm tình của Chúa Yesus với các môn đệ trong bữa tiệc ly. Chúa Yesus báo trước cho các Môn đệ biết “Trong các ông sẽ có một kẻ sẽ nộp Ngài”, Chúa không nêu tên nhưng Ngài làm dấu hiệu.

6/ Chúa làm một cử chỉ trao bánh và bảo anh ta: Anh làm gì thì đi làm mau đi, người đó là Iscariot, chúng ta biết là ông được tuyển chọn trong nhóm 12, được gần gũi với Ngài và được giữ chức vụ quản lý. Như thế chúng ta có thể nói là ông ta rất được thầy mình tín nhiệm.

7/ Khi nghe Chúa Yesus bảo thế thì các Môn đệ khác không thắc mắc gì, lại lầm tưởng rằng: Ông là người quản lý nên Chúa mới bảo ông hãy đi lo thức ăn hay thức uống, hay là đi giúp đỡ kẻ nghèo khó nào đó.

8/ Các Môn đệ không biết nhưng Chúa Yesus lại biết rất rõ. Nghe Chúa bảo thế thì Yuda vẫn tỉnh bơ, vẫn không sợ gì về tội ác mà cứ nhất quyết ra đi và rất yên chí rằng: Chẳng ai có thể biết được ý đồ xấu của mình.

9/ Chúa Yesus biết rõ ý đồ xấu của Yuda nhưng sao Chúa không ngăn cản anh ta. Chúng ta có thể trả lời: Chúa rất tôn trọng sự tự do của mỗi người mà điển hình là sự tự do phản bội của Yuda.

10/ Có người thắc mắc rằng: Sự phản bội của Yuda có cần thiết lắm không. Nếu không có Yuda, liệu Chúa Yesus có cứu chuộc bằng giá máu không? Xin thưa, không cần thiết chút nào, nếu không có Yuda thì chương trình ấy vẫn cứ hoàn thành.

11/ Nếu Yuda không phản bội thì Chúa cũng sẽ bị xúc phạm cách nào đó thôi chứ không vì thế mà chương trình của Chúa bị hỏng. Có hỏng hay không thì chỉ có mình Yuda hỏng thôi.

12/Yuda là đề tài mà chúng ta phải suy niệm trong tuần Thánh này. Bởi vì phản bội Chúa thì ai cũng có, tuy chúng ta không phản bội Chúa như Yuda, nhưng trong một mức độ nào đó chúng ta đã trở thành kẻ phản bội Chúa hoặc là có ý thức hay vô ý thức.

13/ Tên Yuda có thể gán ghép cho chúng ta vào bất cứ lúc nào, vì cứ mỗi lần chúng ta phạm tội là một lần chúng ta phản bội Chúa. Chẳng ai thích người khác gọi mình là Yuda, chúng ta cũng chẳng muốn sống giống Yuda. Nếu muốn được như thế thì chúng ta đừng bao giờ phạm tội, mà nếu có phạm tội thì chúng ta phải mau mau xin lỗi Chúa ngay .

Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin đoái nhìn sự yếu đuối thấp hèn của con, xin ban cho con lòng kiên trì và chờ đợi để chương trình Chúa được thực hiện trên con. Amen.

Bài chia sẻ của LM. Anthony Đinh Minh Tiên, OP:

Chúa Giêsu tuyên bố sự phản bội của Judah và của Phêrô.

1/ Sự phản bội của Judah Iscariot: Đức Giêsu cảm thấy tâm thần xao xuyến khi phải đương đầu với sự phản bội của Judah, và nhất là phải báo tin cho các tông đồ biết thời giờ đã điểm. Chúa có thể làm ngơ để chuyện gì phải đến sẽ đến, nhưng Chúa muốn chuẩn bị tâm hồn cho các ông để họ đừng ngỡ ngàng khi nó xảy ra; và nhất là biết những chuyện xảy ra đã được xếp đặt trước. Người tuyên bố: "Thật, Thầy bảo thật anh em: có một người trong anh em sẽ nộp Thầy." Các môn đệ nhìn nhau, phân vân không biết Người nói về ai. Trong số các môn đệ, có một người được Đức Giêsu thương mến. Ông đang dùng bữa, đầu tựa vào lòng Đức Giêsu. Ông Simon Phêrô làm hiệu cho ông ấy và bảo: "Hỏi xem Thầy muốn nói về ai?" Ông này liền nghiêng mình vào ngực Đức Giêsu và hỏi: "Thưa Thầy, ai vậy?"

Chúa Giêsu cho Judah biết sự phản bội của ông: Để khỏi gây hoang mang và ngộ nhận giữa các tông đồ, và cũng để cho Judah biết không có gì ông tính tóan qua được mắt Chúa, Ngài nói: "Thầy chấm bánh đưa cho ai, thì chính là kẻ ấy." Rồi Người chấm một miếng bánh, trao cho Judah, con ông Simon Iscariot. Có lẽ chỉ có 3 hay 4 người biết kẻ phản bội: Chúa Giêsu, đương sự, Phêrô và Gioan. Khi biết kế họach bị bại lộ; ngay khi Judah vừa ăn xong miếng bánh, Satan liền nhập vào y. Đức Giêsu bảo y: "Anh làm gì thì làm mau đi!" Judah liền đi ra. Lúc đó, trời đã tối. Thánh sử Gioan muốn nhấn mạnh cho độc giả hiểu thế nào là “trời đã tối:” trời tối vì khi ăn Lễ Vượt Qua, trời bên ngòai đã vào đêm; nhưng tâm hồn của Judah từ lúc đấy cũng trở nên tăm tối, vì đã quay lưng lại với nguồn ánh sáng chân thật là Thầy mình.

2/ Chúa Giêsu nhận ra vinh quang Ngài nhận được giữa hai sự phản bội: Khi Judah đi rồi, cái chết trên Thập Giá chắc chắn sẽ xảy ra. Khi điều đó xảy ra là lúc Chúa Giêsu được tôn vinh. Vinh quang Chúa Giêsu có được là qua con đường Thập Giá: không qua gian khổ sẽ không đạt tới vinh quang. Thiên Chúa cũng được tôn vinh nơi Người: Chúa Giêsu đã cho Thiên Chúa danh dự và vinh quang tối cao vì Ngài vâng lời Thiên Chúa cho đến nỗi bằng lòng chết trên Thập Giá. Nhờ sự vâng lời của Ngài, kế hoạch của Thiên Chúa cho con người thành sự thật: con người nhận ra tất cả những gì Chúa Con nói là sự thật, và sẵn sàng hy sinh đáp trả tình yêu Thiên Chúa dành cho họ. Khi Thiên Chúa được tôn vinh, Ngài cũng sẽ tôn vinh Chúa Con. Ngài không những tôn vinh Chúa Con, mà còn siêu tôn Ngài bằng cách: cho sống lại, lên trời, trao vương quốc, và ban một danh hiệu trổi vượt hơn muôn ngàn danh hiệu (x/c Phi 2:10-11).

3/ Sự phản bội của Phêrô: Chúa Giêsu biết rõ tính tình của Phêrô: nhanh nhẩu đoảng, hứa đấy rồi quên đấy. Ông rất nhiệt thành, nghĩ sao nói vậy; sống về trái tim hơn là về trí óc. Vì thế, Chúa nhắc nhở ông: “Anh sẽ thí mạng vì Thầy ư? Thật, Thầy bảo thật cho anh biết: gà chưa gáy, anh đã chối Thầy ba lần.” Chúa Giêsu biết cả quá khứ, hiện tại, và tương lai của Phêrô. Đó là lý do tại sao Chúa nói với ông: "Nơi Thầy đi, bây giờ anh không thể theo đến được; nhưng sau này anh sẽ đi theo." Ông chưa sẵn sàng theo Chúa hẳn lúc này, nhưng sẽ đến ngày ông sẽ cùng đi con đường thập giá với Chúa; lúc đó, lời ông nói “Con sẽ thí mạng con vì Thầy!” thành hiện thực.

Có một sự khác biệt lớn giữa hai sự phản bội của Judah và của Phêrô: Sự phản bội của Judah là sự phản bội có tính toán; sự phản bội của Phêrô là sự phản bội vì yếu đuối, xảy ra cách đột xuất vì không chuẩn bị. Sự phản bội của Judah không dành chỗ cho hối hận và trở lại; sự phản bội của Phêrô tức khắc quay về khi nhận ra mình đã làm điều đó: “Ông òa lên khóc!” (Mk 14:72).

ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:

Có những lúc chúng ta cảm thấy chán chường, mệt mỏi, và muốn bỏ cuộc; vì những cố gắng của chúng ta dành cho Chúa đã không mang lại kết quả tốt đẹp, lại còn đưa đến chia ly, phản bội. Khi phải đối diện với những giờ phút như thế, chúng ta phải nhớ lại hình ảnh Người Tôi Trung và Chúa Giêsu trong Bữa Tiệc Ly. Cứ can đảm tiến tới, vì Thiên Chúa luôn đồng hành, và Ngài là Người sẽ ban cho chúng ta phần thưởng sau cùng.

 

Thứ tư, 01/04/2015

Đề tài: YÊU CẢ KẺ BẤT TRUNG

Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo Thánh Mattheu (Mt 26,14-25)

14 Bấy giờ, một người trong Nhóm Mười Hai tên là Giu-đa Ít-ca-ri-ốt, đi gặp các thượng tế15 mà nói: "Tôi nộp ông ấy cho quý vị, thì quý vị muốn cho tôi bao nhiêu." Họ quyết định cho hắn ba mươi đồng bạc.16 Từ lúc đó, hắn cố tìm dịp thuận tiện để nộp Đức Giê-su.

17 Ngày thứ nhất trong tuần bánh không men, các môn đệ đến thưa với Đức Giê-su: "Thầy muốn chúng con dọn cho Thầy ăn lễ Vượt Qua ở đâu? "18 Người bảo: "Các anh đi vào thành, đến nhà một người kia và nói với ông ấy: "Thầy nhắn: thời của Thầy đã gần tới, Thầy sẽ đến nhà ông để ăn mừng lễ Vượt Qua với các môn đệ của Thầy."19 Các môn đệ làm y như Đức Giê-su đã truyền, và dọn tiệc Vượt Qua.

Đức Giê-su tiên báo Giu-đa sẽ nộp Thầy (Mc 14: 17 -21; Lc 22: 21 -23; Ga 13: 21 -30 )

20 Chiều đến, Đức Giê-su vào bàn tiệc với mười hai môn đệ.21Đang bữa ăn, Người nói: "Thầy bảo thật anh em, một người trong anh em sẽ nộp Thầy."22 Các môn đệ buồn rầu quá sức, lần lượt hỏi Người: "Thưa Ngài, chẳng lẽ con sao? "23 Người đáp: "Kẻ giơ tay chấm chung một đĩa với Thầy, đó là kẻ nộp Thầy.24 Đã hẳn Con Người ra đi theo như lời đã chép về Người, nhưng khốn cho kẻ nào nộp Con Người: thà nó đừng sinh ra thì hơn! "25 Giu-đa, kẻ nộp Người cũng hỏi: "Ráp-bi, chẳng lẽ con sao? " Người trả lời: "Chính anh nói đó! "

Bài chia sẻ của Yuse Luca:

1/ Người ta thường nhầm lẫn giữa cái tên Yuda Iscariot và Yuda Tadeo. Không phải ai mang tên Thánh Yuda cũng đều có dòng máu phản Thầy.

2/ Khi nói tới tên Yuda, người ta thường nghĩ ngay đến một kẻ có nhiều tính xấu. Tin Mừng diễn tả ông ta có việc làm mờ ám khi móc nối với các thượng tế để bán đứng Chúa Yesus.

3/ Ông ta bị kết án là kẻ đã gây đau khổ và cái chết của Chúa Yesus. Tuy vậy Chúa Yesus vẫn dành cho ông sự trang trọng và tiếc xót.

4/ Dù Chúa biết quá rõ ai là kẻ sẽ nộp mình. Nhưng Chúa đã không tố giác Yuda theo cách của người đời. Hơn nữa, người còn tỏ ra tiếc xót cho thân phận Yuda, Chúa thương cho thân phận với những mưu toan đen tối của ông.

5/ Chúa Yesus không nói bóng gió, xa gần, cũng không cần úp mở gì. Chúa nói rằng: “….một người trong anh em sẽ nộp Thầy” Trước câu nói bộc lộ này, các Môn đệ hết sức ngỡ ngàng vì họ không biết Chúa đang nói về ai.

6/ Họ không hề biết ai là con số “1” trong số “12” người. Vì thế cho nên mọi người đều lần lượt hỏi Chúa: “Thưa Thầy, chẳng lẽ là con sao?” Chỉ còn lại hai câu hỏi hơi khác (một của Yuda và một của Yoan).

7/ Chỉ có một mình Yoan tin chắc mình không phản bội Thầy. Tất cả còn lại không ai dám chắc mình không phải bội Thầy, và chính Chúa Yesus cũng xác nhận kẻ nào qua việc trao bánh tận tay.

8/ Đối với người Do Thái: trong bữa ăn, khi ta quý mến ai thì họ thường trao miếng bánh riêng của mình cho người ấy để chứng tỏ lòng quý mến, thân tình, cũng giống như kiểu gắp đồ ăn của người Việt Nam chúng ta.

9/ Khi ta quý mến ai, hay khi đặc biệt chú ý đến ai, chúng ta thường gắp đồ ăn cho người ấy, có khi gắp đầy bát khiến họ ăn không kịp .

10/ Chúa Yesus cũng dành riêng cho Yuda một tình yêu khá đặc biệt, qua việc trao bánh và ít giờ sau đó Chúa còn để cho ông hôn Chúa nơi vườn cây dầu.

11/ Cái hôn nào cũng thể hiện hai yếu tố: Yếu tố hữu hình là sự tiếp xúc giữa 2 thân xác qua môi miệng, yếu tố vô hình là muốn diễn tả như một tình liên đới, sự hữu nghị quý mến, sự hòa giải, tình mẫu tử, tình yêu lứa đôi.

12/ Cái hôn sẽ trở thành sự phản bội khi nó tước đoạt mọi yếu tố vô hình. Đó là cái hôn của Yuda trên đây, chính Yuda đã tự ý hôn Chúa, cái hôn này là dấu hiệu để che đậy ý đồ đen tối của y.

13/ Mọi thái độ thân tình đầy yêu thương của Chúa đều không đủ sức để đánh động tấm lòng chai lỳ của ông. Tuy nhiên sau khi giao nộp Chúa, Yuda cũng đã nhận ra lỗi lầm của mình, nhưng ông lại đánh mất niềm tin vào Chúa khi thấy tội của mình quá nặng nên ông không còn tin tưởng vào tình thương và sự khoan hồng của Chúa có thể tha thứ tội lỗi cho ông.

14/ Ông đã không chọn Chúa mà chỉ chọn cái chết thắt cổ, để tránh cái nhìn nhân lành của Chúa và cái nhìn trách móc của anh em.

Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin cho con nhận ra tình thương của Chúa và can đảm hoán cải để con luôn sống trong ơn nghĩa Chúa. Amen.

Bài chia sẻ của LM. Anthony Đinh Minh Tiên, OP:

Judah Iscariot phản bội và bán Chúa.

1/ Lòng tham tiền thúc đẩy Judah Iscariot bán Chúa: “Bấy giờ, một người trong Nhóm Mười Hai tên là Judah Iscariot, đi gặp các thượng tế mà nói: "Nếu tôi nộp ông ấy cho quý vị, thì quý vị muốn cho tôi bao nhiêu." Họ quyết định cho hắn ba mươi đồng bạc. Từ lúc đó, hắn cố tìm dịp thuận tiện để nộp Đức Giêsu.” Judah biết rõ các thượng tế muốn giết Chúa Giêsu, và muốn lợi dụng cơ hội để làm tiền. Qua trình thuật này, chúng ta phải học được bài học về sức mạnh của đồng tiền: Nó có thể làm cho Judah bán Chúa, bán Thầy, và bán chính mình (Judah tự kết liễu đời mình). Tiền bạc chỉ là phương tiện giúp con người sinh sống, con người phải điều khiển nó, chứ không để nó điều khiển con người. Nếu con người để tiền bạc điều khiển mình, con người đã trở thành nô lệ cho tiền bạc, và sẽ phải lãnh mọi hậu quả như Judah. Con người cần sống đơn giản.

2/ Chúa Giêsu tuyên báo sự phản bội của Judah Iscariot.

(1) Ăn Lễ Vượt Qua: Ngày thứ nhất trong tuần bánh không men, các môn đệ đến thưa với Đức Giêsu: "Thầy muốn chúng con dọn cho Thầy ăn lễ Vượt Qua ở đâu?" Người bảo: "Các anh đi vào thành, đến nhà một người kia và nói với ông ấy: "Thầy nhắn: thời của Thầy đã gần tới, Thầy sẽ đến nhà ông để ăn mừng lễ Vượt Qua với các môn đệ của Thầy." Các môn đệ làm y như Đức Giêsu đã truyền, và dọn tiệc Vượt Qua. Chiều đến, Đức Giêsu vào bàn tiệc với mười hai môn đệ. Lễ Vượt Qua là một trong 3 Lễ vô cùng quan trọng của người Do-thái, vì họ kỷ niệm biến cố Thiên Chúa dẫn đưa họ ra khỏi đất nô lệ của Ai-cập, và tiến vào Đất Hứa. Chúa Giêsu đã sắp đặt mọi sự sẵn sàng. Ngài chuẩn bị sẵn phòng ăn và tất cả những gì cần trối trăn cho các môn đệ trong Lễ Vượt Qua cuối cùng của Ngài với các ông.

(2) Tuyên báo sự phản bội: Đang bữa ăn, Chúa Giêsu nói: "Thầy bảo thật anh em, một người trong anh em sẽ nộp Thầy." Đây là một hung tin, thường thì người ta sẽ tránh loan tin buồn trong khi ăn, vì “trời đánh còn tránh miếng ăn;” nhưng đây là cơ hội cuối cùng của Chúa Giêsu với các đầy đủ các môn đệ, Chúa phải cho các ông biết trước khi sự việc xảy ra.

- Phản ứng của các tông đồ: Các môn đệ buồn rầu quá sức, lần lượt hỏi Người: "Thưa Ngài, chẳng lẽ con sao?" Tuy các ông không nộp Chúa như Judah; nhưng đã bỏ Chúa chạy hết, để Ngài phải đương đầu với Cuộc Thương Khó một mình.

- Phản bội bởi thân hữu gây đau khổ hơn của người dưng nước lã: Chúa Giêsu đáp: "Kẻ giơ tay chấm chung một đĩa với Thầy, đó là kẻ nộp Thầy. Đã hẳn Con Người ra đi theo như lời đã chép về Người, nhưng khốn cho kẻ nào nộp Con Người: thà nó đừng sinh ra thì hơn!" Câu tuyên bố của Chúa đầu tiên không chỉ đích danh ai phản bội, vì cả Nhóm Mười Hai đều chấm chung một đĩa với Chúa. Dĩ nhiên, phải có Judah thì Kế Hoạch Cứu Độ của Thiên Chúa mới thành tựu; tuy nhiên, không phải Thiên Chúa tiền định cho Judah Iscariot phải phản bội Chúa, vì không khó để kiếm một Judah khác trong thế giới này.

- Phản ứng của Judah, kẻ nộp Người: Hắn cũng hỏi: "Rabbi, chẳng lẽ con sao?" Người trả lời: "Chính anh nói đó!" Đã phản bội còn có can đảm để đóng kịch, Chúa Giêsu không muốn tố cáo Judah, nhưng Ngài phải nói cho Judah biết sự thật. Điều ngạc nhiên ở đây là không thấy các tông đồ khác phản ứng. Có lẽ Chúa nói nhỏ đủ để cho mình Judah nghe mà thôi.

ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:

- Phản bội xảy ra thường xuyên trong cuộc đời con người. Chúng ta cần bình tĩnh cầu nguyện để đối phó. Sức mạnh và tình yêu của Thiên Chúa sẽ giúp chúng ta vượt qua những cơn khủng hoảng này.

- Chúng ta có thể đương đầu với mọi phản bội bao lâu chúng ta còn Chúa. Judah Iscariot không thể đương đầu vì ông không còn sức mạnh và niềm tin nơi Thiên Chúa.

- Cần tập luyện để có một niềm tin sắt đá vào Thiên Chúa. Khi phải đối diện với phản bội, chúng ta đã có sẵn khí cụ để dùng. Không thể chờ đến lúc đó mới đi tìm niềm tin và sức mạnh.

 

Thứ năm, 02/04/215 ( Làm Phép Dầu)

Đề tài: THÁNH LỄ TIỆC LY

Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo Thánh Gioan (Yn 13,1-15)

1 Trước lễ Vượt Qua, Đức Giê-su biết giờ của Người đã đến, giờ phải bỏ thế gian mà về với Chúa Cha. Người vẫn yêu thương những kẻ thuộc về mình còn ở thế gian, và Người yêu thương họ đến cùng. 2 Ma quỷ đã gieo vào lòng Giu-đa, con ông Si-môn Ít-ca-ri-ốt, ý định nộp Đức Giê-su.

3 Đức Giê-su biết rằng: Chúa Cha đã giao phó mọi sự trong tay Người, Người bởi Thiên Chúa mà đến, và sắp trở về cùng Thiên Chúa, 4 nên trong một bữa ăn, Người đứng dậy, rời bàn ăn, cởi áo ngoài ra, và lấy khăn mà thắt lưng. 5 Rồi Đức Giê-su đổ nước vào chậu, bắt đầu rửa chân cho các môn đệ và lấy khăn thắt lưng mà lau. 6 Vậy, Người đến chỗ ông Si-môn Phê-rô, ông liền thưa với Người: "Thưa Thầy! Thầy mà lại rửa chân cho con sao?" 7 Đức Giê-su trả lời: "Việc Thầy làm, bây giờ anh chưa hiểu, nhưng sau này anh sẽ hiểu." 8 Ông Phê-rô lại thưa: "Thầy mà rửa chân cho con, không đời nào con chịu đâu! " Đức Giê-su đáp: "Nếu Thầy không rửa cho anh, anh sẽ chẳng được chung phần với Thầy." 9 Ông Si-môn Phê-rô liền thưa: "Vậy, thưa Thầy, xin cứ rửa, không những chân, mà cả tay và đầu con nữa." 10 Đức Giê-su bảo ông: "Ai đã tắm rồi, thì không cần phải rửa nữa; toàn thân người ấy đã sạch. Về phần anh em, anh em đã sạch, nhưng không phải tất cả đâu!"11 Thật vậy, Người biết ai sẽ nộp Người, nên mới nói: "Không phải tất cả anh em đều sạch." 12 Khi rửa chân cho các môn đệ xong, Đức Giê-su mặc áo vào, về chỗ và nói: "Anh em có hiểu việc Thầy mới làm cho anh em không? 13 Anh em gọi Thầy là "Thầy", là "Chúa", điều đó phải lắm, vì quả thật, Thầy là Thầy, là Chúa. 14 Vậy, nếu Thầy là Chúa, là Thầy, mà còn rửa chân cho anh em, thì anh em cũng phải rửa chân cho nhau. 15 Thầy đã nêu gương cho anh em, để anh em cũng làm như Thầy đã làm cho anh em.”

Bài chia sẻ của Yuse Luca:

1/ Ý nghĩa về Thánh lễ Tiệc ly: Là Thánh lễ gợi nhớ bữa tiệc cuối cùng của Chúa Yesus với các Môn sinh của mình. Đây không đơn thuần là một bữa tiệc ăn cho vui để nhớ đến nhau nhưng là bữa tiệc mang tính giáo dục của Chúa Yesus với các Môn sinh của mình.

2/ Hành vi khởi đầu là Chúa Yesus lấy nước rửa chân cho các Môn sinh. Trước bữa ăn người ta đâu cần rửa chân, chỉ có rửa tay, rửa mặt để sảng khoái và ăn cho ngon miệng. Thế mà Chúa lại rửa chân cho các môn sinh. Việc rửa chân chỉ dành cho các tôi tớ, nô lệ, rửa chân là công việc phục vụ dành cho người hèn kém.

3/ Khi Chúa chấp nhận cúi mình rửa chân cho các ông. Rửa những bàn chân lấm bụi đời, rửa những đôi chân từng đi trong vũng bùn tội lỗi. Chúa khiêm tốn rửa chân để các ông sửa lại lỗi lầm, rửa chân còn là tấm gương Chúa làm vì yêu thương phục vụ.

4/ Chúa phục vụ trong khiêm tốn để dạy các ông bài học yêu thương: Nếu thầy là Chúa, là Thầy…/ Chúa rửa chân cho các ông để các ông cũng rửa chân cho nhau, dùng tình yêu để xóa mọi lỗi lầm cho nhau, kẻ làm lớn hãy dùng tình yêu để phục vụ. Chỉ có tình yêu mới đền bù tội lỗi, mới hoán cải lòng người, chỉ có tình yêu mới dám phục vụ cho nhau.

5/ Dù Chúa biết Yuda sẽ phản bội, dù Chúa biết các ông sẽ bỏ Thầy. Chúa muốn làm việc này hôm nay để các ông khắc ghi trong cõi lòng.

6/ Cho dù đôi chân của các ông có bước sâu trong vũng bùn tội lỗi. Chúa vẫn thứ tha, Chúa vẫn tiếp tục cúi xuống rửa chân cho các ông. Nhưng tiếc thay ngựa quen đường cũ nên tình thương của Chúa không níu kéo được Yuda. Lối mòn tội lỗi vẫn dẫn dắt Yuda trong bóng đêm lầm lạc ,dẫn đến tuyệt vọng.

7/ Sau khi vấp ngã vì yếu đuối, Phê-rô đã trở lại. Phê-rô không đi theo lối mòn của tội lỗi, Phê-rô chỉ vấp té, nhưng ông kịp nhận ra ánh mắt đầy trìu mến của Thầy mình; ông đã chỗi dậy, làm lại cuộc đời. Ông đã dành phần đời còn lại để thực hiện lời trối của Thầy mình: “Ngày nào con trở lại, con hãy củng cố lòng tin cho anh em con”/

8/ Bánh rượu là hoa màu ruộng đất, là lao công của con người. Bánh rượu được làm ra để nuôi sống con người, bánh rượu không kén chọn người dùng, không lựa chọn giai cấp. Ai cũng có nhu cầu ăn uống, ai cũng cần đến lương thực và nguồn nước. Chúa Yesus đã chọn bánh rượu trở nên mình máu Thánh Chúa, trở nên nguồn sống cho nhân loại. Đây là tình yêu tự hiến vì không có tình yêu nào cao quý hơn là chết cho người mình yêu.

9/ Đây là tình yêu trao ban: Chúa trao ban nguồn sống cho tha nhân bằng chính mình máu thịt mình, qua đó Chúa cũng mời gọi các môn sinh: “Hãy làm việc này mà nhớ đến ta”. Mỗi lần anh em ăn bánh và uống chén này là anh em loan truyền việc Chúa chịu chết”.

10/ Qua hai hành vi cúi xuống rửa chân và trao ban bánh rượu. Chúa Yesus muốn mời gọi mọi người thâm nhập vào tình yêu của Thầy chí Thánh, hãy ở lại trong tình yêu của thầy.

11/ Chúa mời gọi các Môn sinh nếu nhận ra tình yêu của Chúa thì hãy theo gương Chúa mà phục vụ tha nhân. Hãy trở nên người tôi tớ khiêm tốn phục vụ, hãy trở nên tấm bánh trao ban sự sống và mang lại niềm hạnh phúc cho tha nhân, như Chúa đã làm cho chúng ta.

12/ Ước gì những cử chỉ cao đẹp mà thầy chí thánh đã thực hiện luôn tồn tại trong thế giới hôm nay. Chúng ta hãy trao tặng nhau bằng những nghĩa cử thắm đượm tình người. Ước gì lời nói “hãy yêu thương nhau” không còn là một khẩu hiệu suông nhưng là những hành động yêu thương khởi đi từ các mái ấm gia đình, từ các xứ đạo lan tỏa ra, đi đến khắp hang cùng ngõ hẻm của đất nước thân yêu của chúng ta.

Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin hãy ban sức sống cho con qua bí tích Thánh Thể, ban ơn can đảm và lòng nhiệt huyết yêu thương để chúng con dám đi minh chứng cho mọi người thấy được tình yêu cứu độ của Thiên Chúa qua Đức Kyto , Amen.

Bài chia sẻ của LM. Anthony Đinh Minh Tiên, OP:

Chúa Giêsu khiêm nhường và yêu thương rửa chân cho các môn đệ.

1/ Chúa biết tất cả mọi sự sẽ xảy ra và Ngài sửa sọan tất cả: Thánh sử Gioan tường thuật ba điều quan trọng Chúa Giêsu biết rõ trước Cuộc Thương Khó của Ngài:

(1) Biết giờ của Ngài sắp về với Thiên Chúa: “Đức Giêsu biết giờ của Người đã đến, giờ phải bỏ thế gian mà về với Chúa Cha.”

(2) Biết giờ phải từ biệt các môn đệ: “Người vẫn yêu thương những kẻ thuộc về mình còn ở thế gian, và Người yêu thương họ đến cùng.”

(3) Biết giờ cứu độ cho con người sắp xảy ra: “Đức Giêsu biết rằng: Chúa Cha đã giao phó mọi sự trong tay Người.”

2/ Chúa Giêsu rửa chân cho các môn đệ: Ba điều biết quan trọng trên thúc đẩy Chúa Giêsu sẵn sàng tỏ tình yêu cho các môn đệ qua những việc mà các tông đồ không bao giờ dám nghĩ tới: Trong một bữa ăn, Người đứng dậy, rời bàn ăn, cởi áo ngoài ra, và lấy khăn mà thắt lưng. Rồi Đức Giêsu đổ nước vào chậu, bắt đầu rửa chân cho các môn đệ và lấy khăn thắt lưng mà lau.

- Cuộc đối thọai giữa Chúa Giêsu và Phêrô: Ông thưa với Người: "Thưa Thầy! Thầy mà lại rửa chân cho con sao?" Đức Giêsu trả lời: "Việc Thầy làm, bây giờ anh chưa hiểu, nhưng sau này anh sẽ hiểu." Ông Phêrô lại thưa: "Thầy mà rửa chân cho con, không đời nào con chịu đâu!"

Phêrô, cũng giống như bao nhiêu con người, ông nghĩ Chúa Giêsu, là Thầy và là Chúa, không thể hạ mình làm công việc hèn hạ như vậy. Khi Chúa Giêsu làm như thế, Ngài tự hạ mình xuống như một người đầy tớ.

- Chúa Giêsu cắt nghĩa cho Phêrô: "Nếu Thầy không rửa cho anh, anh sẽ chẳng được chung phần với Thầy." Ông Simon Phêrô liền thưa: "Vậy, thưa Thầy, xin cứ rửa, không những chân, mà cả tay và đầu con nữa." Đức Giêsu bảo ông: "Ai đã tắm rồi, thì không cần phải rửa nữa; toàn thân người ấy đã sạch. Về phần anh em, anh em đã sạch, nhưng không phải tất cả đâu!" Thật vậy, Người biết ai sẽ nộp Người, nên mới nói: "Không phải tất cả anh em đều sạch."

Các nhà chú giải đều nhìn hành động rửa chân như là biểu tượng của Bí-tích Rửa Tội: phải được rửa sạch trước khi tội được tha để chung hưởng hạnh phúc với Chúa.

3/ Chúa Giêsu cắt nghĩa bài học rửa chân: Khi rửa chân cho các môn đệ xong, Đức Giêsu mặc áo vào, về chỗ và nói: "Anh em có hiểu việc Thầy mới làm cho anh em không? Anh em gọi Thầy là "Thầy," là "Chúa," điều đó phải lắm, vì quả thật, Thầy là Thầy, là Chúa. Vậy, nếu Thầy là Chúa, là Thầy, mà còn rửa chân cho anh em, thì anh em cũng phải rửa chân cho nhau. Thầy đã nêu gương cho anh em, để anh em cũng làm như Thầy đã làm cho anh em.”

Rửa chân là công việc của đầy tớ. Chúa Giêsu làm công việc của đầy tớ để phục vụ các môn đệ. Ngài dạy các ông không có công việc hèn, nếu các ông muốn chứng tỏ tình yêu cho Thiên Chúa và cho tha nhân, hãy làm những công việc đó. Có một sự tương phản giữa cách thức suy nghĩ của Thiên Chúa và của con người: khi con người muốn làm lớn, họ tránh làm việc nhỏ. Chúa Giêsu dạy làm những việc nhỏ để trở thành lớn. Đây phải là bí quyết thành công Thiên Chúa muốn dạy con người: làm gương sáng trong những việc nhỏ là cách dạy tốt nhất, vì lời nói lung lay, gương bày lôi kéo. Nếu các nhà lãnh đạo và cha mẹ muốn thành công trong việc dạy dỗ, hãy làm gương sáng cho những người dưới quyền mình. Cha mẹ sẽ hiếm có cơ hội để chết cho con, nhưng những việc nhỏ như: nhịn ăn cho con, săn sóc con khi bệnh tật, đau khổ khi con buồn tủi, có hiệu quả tương tự như những việc lớn vậy.

ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:

- Khi yêu ai, chúng ta hãy bắt chước Thiên Chúa yêu người đó đến cùng; đừng yêu nửa chừng rồi bỏ, vì nếu làm như thế, chúng ta đã không trung thành, và hoang phí những gì mình đã cố gắng từ đầu. Làm như thế chúng ta sẽ mất thời giờ và có thể sẽ phải làm lại từ đầu lần nữa.

- Lãnh đạo bằng yêu thương và phục vụ, không bằng truyền lệnh và đòi được phục vụ, là cách lãnh đạo hiệu quả nhất. Khi con người cảm thấy mình được yêu thương và chăm sóc, họ sẽ theo nhà lãnh đạo đến cùng.

- Không có công việc hèn, chỉ có người hèn. Nếu muốn người khác làm việc đó, mình hãy làm gương thi hành trước. Chúng ta hãy cử hành Lễ Vượt Qua và “rửa chân cho anh chị em” thường xuyên để đừng bao giờ quên thế nào là yêu thương và phục vụ chân thành.

 

Thứ sáu,  03/04/2015

Đề tài: CUỘC THƯƠNG KHÓ CỦA CHÚA

Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo Thánh Gioan (Yn 18,1-19.42)

1 Sau khi nói những lời đó, Đức Giêsu đi ra cùng với các môn đệ, sang bên kia suối Kidron. Ở đó, có một thửa vườn, Người cùng với các môn đệ đi vào.

2 Giuđa, kẻ nộp Người, cũng biết nơi này, vì Người thường tụ họp ở đó với các môn đệ.

3 Vậy, Giuđa tới đó, dẫn một toán quân cùng đám thuộc hạ của các thượng tế và nhóm Pharisees; họ mang theo đèn đuốc và khí giới.

4 Đức Giêsu biết mọi việc sắp xảy đến cho mình, nên tiến ra và hỏi: "Các anh tìm ai?"

5 Họ đáp: "Tìm Giêsu Nazareth." Người nói: "Chính tôi đây." Giuđa, kẻ nộp Người, cũng đứng chung với họ. 6Khi Người vừa nói: "Chính tôi đây!" thì họ lùi lại và ngã xuống đất.

7 Người lại hỏi một lần nữa: "Các anh tìm ai?" Họ đáp: "Tìm Giêsu Nazareth."

8 Đức Giêsu nói: "Tôi đã bảo các anh là chính tôi đây. Vậy, nếu các anh tìm bắt tôi, thì hãy để cho những người này đi." 9 Thế là ứng nghiệm lời Đức Giê-su đã nói: "Những người Cha đã ban cho con, con không để mất một ai."

10 Ông Simon Phêrô có sẵn một thanh gươm, bèn tuốt ra, nhằm người đầy tớ vị thượng tế, mà chém đứt tai phải của y. Người đầy tớ ấy tên là Mankhô.

11 Đức Giêsu nói với ông Phêrô: "Hãy xỏ gươm vào bao. Chén mà Chúa Cha đã trao cho Thầy, lẽ nào Thầy chẳng uống?"

12 Bấy giờ toán quân và viên chỉ huy cùng đám thuộc hạ của người Do-thái bắt Đức Giêsu và trói Người lại.13 Trước tiên, họ điệu Đức Giêsu đến ông Hannah là nhạc phụ ông Caiaphas. Ông Caiaphas làm thượng tế năm đó. 14 Chính ông này đã đề nghị với người Do-thái là nên để một người chết thay cho dân thì hơn.

15 Ông Simon Phêrô và một môn đệ khác đi theo Đức Giêsu. Người môn đệ này quen biết vị thượng tế, nên cùng với Đức Giêsu vào sân trong của tư dinh vị thượng tế. 16 Còn ông Phêrô đứng ở phía ngoài, gần cổng. Người môn đệ kia quen biết vị thượng tế ra nói với chị giữ cổng, rồi dẫn ông Phêrô vào. 17 Người tớ gái giữ cổng nói với ông Phêrô: "Cả bác nữa, bác không thuộc nhóm môn đệ của người ấy sao?" Ông liền đáp: "Đâu phải."

18 Vì trời lạnh, các đầy tớ và thuộc hạ đốt than và đứng sưởi ở đó; ông Phêrô cũng đứng sưởi với họ. 19 Vị thượng tế tra hỏi Đức Giêsu về các môn đệ và giáo huấn của Người.

20 Đức Giêsu trả lời: "Tôi đã nói công khai trước mặt thiên hạ; tôi hằng giảng dạy trong hội đường và tại Đền Thờ, nơi mọi người Do-thái tụ họp. Tôi không hề nói điều gì lén lút. 21 Sao ông lại hỏi tôi? Điều tôi đã nói, xin cứ hỏi những người đã nghe tôi. Chính họ biết tôi đã nói gì."

22 Đức Giêsu vừa dứt lời, thì một tên trong nhóm thuộc hạ đứng đó vả vào mặt Người mà nói: "Anh trả lời vị thượng tế như thế ư?"

23 Đức Giê-su đáp: "Nếu tôi nói sai, anh chứng minh xem sai ở chỗ nào; còn nếu tôi nói phải, sao anh lại đánh tôi?"

24 Ông Hannah cho giải Người đến thượng tế Caiaphas, Người vẫn bị trói.

25 Còn ông Simon Phêrô thì vẫn đứng sưởi ở đó. Người ta nói với ông: "Cả bác nữa, bác không thuộc nhóm môn đệ của ông ấy sao?" Ông liền chối: "Đâu phải."

26 Một trong các đầy tớ của vị thượng tế, có họ với người bị ông Phêrô chém đứt tai, lên tiếng hỏi: "Tôi đã chẳng thấy bác ở trong vườn với ông ấy sao?"

27 Một lần nữa ông Phêrô lại chối, và ngay lúc ấy gà liền gáy.

28 Vậy, người Do-thái điệu Đức Giêsu từ nhà ông Caiaphas đến dinh tổng trấn. Lúc đó trời vừa sáng. Nhưng họ không vào dinh kẻo bị nhiễm uế mà không ăn lễ Vượt Qua được.

29 Vì thế, tổng trấn Philatô ra ngoài gặp họ và hỏi: "Các người tố cáo ông này về tội gì?"

30 Họ đáp: "Nếu ông này không làm điều ác, thì chúng tôi đã chẳng đem nộp cho quan."

31 Ông Philatô bảo họ: "Các người cứ đem ông ta đi mà xét xử theo luật của các người." Người Do-thái đáp: "Chúng tôi không có quyền xử tử ai cả."

32 Thế là ứng nghiệm lời Đức Giê-su đã nói, khi ám chỉ Người sẽ phải chết cách nào.

33 Ông Philatô trở vào dinh, cho gọi Đức Giêsu và nói với Người: "Ông có phải là vua dân Do-thái không?"

34 Đức Giêsu đáp: "Ngài tự ý nói điều ấy, hay những người khác đã nói với ngài về tôi?"

35 Ông Phi-la-tô trả lời: "Tôi là người Do-thái sao? Chính dân của ông và các thượng tế đã nộp ông cho tôi. Ông đã làm gì?"

36 Đức Giêsu trả lời: "Nước tôi không thuộc về thế gian này. Nếu Nước tôi thuộc về thế gian này, thuộc hạ của tôi đã chiến đấu không để tôi bị nộp cho người Do-thái. Nhưng thật ra Nước tôi không thuộc chốn này."

37 Ông Philatô liền hỏi: "Vậy ông là vua sao?" Đức Giê-su đáp: "Chính ngài nói rằng tôi là vua. Tôi đã sinh ra và đã đến thế gian nhằm mục đích này: làm chứng cho sự thật. Ai đứng về phía sự thật thì nghe tiếng tôi."

38 Ông Philatô nói với Người: "Sự thật là gì?"

39 Theo tục lệ của các người, vào dịp lễ Vượt Qua, ta thường tha một người nào đó cho các người. Vậy các người có muốn ta tha vua dân Do-thái cho các người không?"

40 Họ lại la lên rằng: "Đừng tha nó, nhưng xin tha Barabba! " Mà Barabba là một tên cướp.

1 Bấy giờ ông Philatô truyền đem Đức Giêsu đi và đánh đòn Người.

2 Bọn lính kết một vòng gai làm vương miện, đặt lên đầu Người, và khoác cho Người một áo choàng đỏ.

3 Họ đến gần và nói: "Kính chào Vua dân Do-thái!" rồi vả vào mặt Người.

4 Ông Philatô lại ra ngoài và nói với người Do-thái: "Đây ta dẫn ông ấy ra ngoài cho các người, để các người biết là ta không tìm thấy lý do nào để kết tội ông ấy."

5 Vậy, Đức Giêsu bước ra ngoài, đầu đội vương miện bằng gai, mình khoác áo choàng đỏ. Ông Philatô nói với họ: "Đây là Người!"

6 Khi vừa thấy Đức Giêsu, các thượng tế cùng các thuộc hạ liền kêu lên rằng: "Đóng đinh, đóng đinh nó vào thập giá!" Ông Philatô bảo họ: "Các người cứ đem ông này đi mà đóng đinh vào thập giá, vì phần ta, ta không tìm thấy lý do để kết tội ông ấy."

7 Người Do-thái đáp lại: "Chúng tôi có Lề Luật; và chiếu theo Lề Luật, thì nó phải chết, vì nó đã xưng mình là Con Thiên Chúa."

8 Nghe lời đó, ông Phi-la-tô càng sợ hơn nữa.

9 Ông lại trở vào dinh và nói với Đức Giêsu: "Ông từ đâu đến?" Nhưng Đức Giêsu không trả lời.

10 Ông Philatô mới nói với Người: "Ông không trả lời tôi ư? Ông không biết rằng tôi có quyền tha và cũng có quyền đóng đinh ông vào thập giá sao?"

11 Đức Giêsu đáp lại: "Ngài không có quyền gì đối với tôi, nếu Trời chẳng ban cho ngài. Vì thế, kẻ nộp tôi cho ngài thì mắc tội nặng hơn."

12 Từ đó, ông Philatô tìm cách tha Người. Nhưng dân Do-thái kêu lên rằng: "Nếu ngài tha nó, ngài không phải là bạn của Caesar. Ai xưng mình là vua, thì chống lại Caesar."

13 Khi nghe thấy thế, ông Philatô truyền dẫn Đức Giêsu ra ngoài. Ông đặt Người ngồi trên toà, ở nơi gọi là Nền Đá, tiếng Do-thái là Gabbatha.

14 Hôm ấy là ngày áp lễ Vượt Qua, vào khoảng mười hai giờ trưa. Ông Philatô nói với người Do-thái: "Đây là vua các người!"

15 Họ liền hô lớn: "Đem đi! Đem nó đi! Đóng đinh nó vào thập giá! "Ông Philatô nói với họ: "Chẳng lẽ ta lại đóng đinh vua các người sao?" Các thượng tế đáp: "Chúng tôi không có vua nào cả, ngoài Caesar."

16 Bấy giờ ông Philatô trao Đức Giêsu cho họ đóng đinh vào thập giá.

17 Chính Người vác lấy thập giá đi ra, đến nơi gọi là Cái Sọ, tiếng Do-thái là Golgotha; 18 tại đó, họ đóng đinh Người vào thập giá, đồng thời cũng đóng đinh hai người khác nữa, mỗi người một bên, còn Đức Giêsu thì ở giữa.

19 Ông Philatô cho viết một tấm bảng và treo trên thập giá; bảng đó có ghi: "Giêsu Nazareth, Vua dân Do-thái."

20 Trong dân Do-thái, có nhiều người đọc được bảng đó, vì nơi Đức Giêsu bị đóng đinh là một địa điểm ở gần thành. Tấm bảng này viết bằng các tiếng: Do-thái, La-tinh và Hy-lạp.

21 Các thượng tế của người Do-thái nói với ông Philatô: "Xin ngài đừng viết: "Vua dân Do-thái", nhưng viết: "Tên này đã nói: Ta là Vua dân Do-thái"."

22 Ông Philatô trả lời: "Ta viết sao, cứ để vậy!"

23 Đóng đinh Đức Giêsu vào thập giá xong, lính tráng lấy áo xống của Người chia làm bốn phần, mỗi người một phần; họ lấy cả chiếc áo dài nữa. Nhưng chiếc áo dài này không có đường khâu, dệt liền từ trên xuống dưới. 24 Vậy họ nói với nhau: "Đừng xé áo ra, cứ bắt thăm xem ai được." Thế là ứng nghiệm lời Kinh Thánh: Áo xống tôi, chúng đem chia chác, cả áo dài, cũng bắt thăm luôn. Đó là những điều lính tráng đã làm.

25 Đứng gần thập giá Đức Giêsu, có thân mẫu Người, chị của thân mẫu, bà Maria vợ ông Cleopas, cùng với bà Maria Magdala.

26 Khi thấy thân mẫu và môn đệ mình thương mến đứng bên cạnh, Đức Giêsu nói với thân mẫu rằng: "Thưa Bà, đây là con của Bà." 27 Rồi Người nói với môn đệ: "Đây là mẹ của anh." Kể từ giờ đó, người môn đệ rước bà về nhà mình. 28 Sau đó, Đức Giêsu biết là mọi sự đã hoàn tất. Và để ứng nghiệm lời Kinh Thánh, Người nói: "Tôi khát!"

29 Ở đó, có một bình đầy giấm. Người ta lấy miếng bọt biển có thấm đầy giấm, buộc vào một nhành hương thảo, rồi đưa lên miệng Người.

30 Nhắp xong, Đức Giêsu nói: "Thế là đã hoàn tất!" Rồi Người gục đầu xuống và trao Thần Khí.

31 Hôm đó là ngày áp lễ, người Do-thái không muốn để xác chết trên thập giá trong ngày Sabbath, mà ngày Sabbath đó lại là ngày lễ lớn. Vì thế họ xin ông Philatô cho đánh giập ống chân các người bị đóng đinh và lấy xác xuống. 32 Quân lính đến, đánh giập ống chân người thứ nhất và người thứ hai cùng bị đóng đinh với Đức Giêsu. 33 Khi đến gần Đức Giê-su và thấy Người đã chết, họ không đánh giập ống chân Người. 34 Nhưng một người lính lấy giáo đâm vào cạnh sườn Người. Tức thì, máu cùng nước chảy ra. 35 Người xem thấy việc này đã làm chứng, và lời chứng của người ấy xác thực; và người ấy biết mình nói sự thật để cho cả anh em nữa cũng tin.

36 Các việc này đã xảy ra để ứng nghiệm lời Kinh Thánh: Không một khúc xương nào của Người sẽ bị đánh giập. 37 Lại có lời Kinh Thánh khác: Họ sẽ nhìn lên Đấng họ đã đâm thâu.

38 Sau đó, ông Joseph, người Arimatha, xin ông Philatô cho phép hạ thi hài Đức Giêsu xuống. Ông Joseph này là một môn đệ theo Đức Giêsu, nhưng cách kín đáo, vì sợ người Do-thái. Ông Philatô chấp thuận. Vậy, ông Joseph đến hạ thi hài Người xuống.

39 Ông Nicodemus cũng đến. Ông này trước kia đã tới gặp Đức Giê-su ban đêm. Ông mang theo chừng một trăm cân mộc dược trộn với trầm hương. 40 Các ông lãnh thi hài Đức Giêsu, lấy băng vải tẩm thuốc thơm mà quấn, theo tục lệ chôn cất của người Do-thái.

41 Nơi Đức Giêsu bị đóng đinh có một thửa vườn, và trong vườn, có một ngôi mộ còn mới, chưa chôn cất ai.42 Vì hôm ấy là ngày áp lễ của người Do-thái, mà ngôi mộ lại gần bên, nên các ông mai táng Đức Giêsu ở đó.

Bài chia sẻ của Yuse Luca:

Chúng ta đang ngắm nhìn lên Thập giá, ngắm nhìn một tình yêu tự hiến tế, tự hiến mạng sống để chết cho người mình yêu.

1/ Con người khi sinh ra, bị chi phối bởi vật lý, có sinh có tử. Theo lý thuyết sinh tồn của Đông Phương: Con người bị chi phối bởi “sinh, lão, bệnh, tử”, chết là hết. Theo lẽ thường tình thì sau cái chết mọi sự sẽ nguôi ngoai, vật chất không có gì tồn tại bền lâu; đây là mẫu số chung của kiếp con người.

2/ Thế nhưng cái chết của Chúa Yesus thì không như vậy. Lời các Ngôn sứ đã nói từ ngàn xưa: “Họ sẽ ngắm nhìn Đấng mà họ đã đâm thâu qua”. Nhưng ai sẽ ngắm nhìn? Nhân loại thời đó hay nhân loại hôm nay? Phải chăng họ ngắm nhìn một thây ma trên thập giá?

3/ Thưa không! Bởi vì thây ma chỉ làm cho người ta khiếp sợ, thế mà hơn 2000 năm qua thiên hạ vẫn thích thú, say đắm ngắm nhìn. Ngắm nhìn một tình yêu chết cho người mình yêu, ngắm nhìn để cảm nhận một tình yêu sâu thẳm của Thầy Yesus, ngắm nhìn Đấng mà ai ai cũng góp sức làm cho Ngài phải chết thảm, để rồi mọi người sẽ giục lòng ăn năn sám hối. Ngắm nhìn Thập Giá để nhìn thấy sự sống của Chúa Ki-tô con Thiên Chúa đang hồi sinh.

4/ Đó là cái nhìn của Mẹ Maria, mẹ nhìn con đau khổ, mẹ cảm thương khi thấy xác con tan nát. Trái tim mẹ quặn thắt từng cơn, nuốt nghẹn đến tận tâm can. Máu con rơi trên Thập tự giá, nước mắt mẹ rơi suốt đoạn đường trên đỉnh đồi Canve. Mẹ đã dâng nỗi đau của mẹ với nỗi đau của con để làm của lễ hiến tế dâng lên Thiên Chúa Cha. Chúng ta hãy ngắm nhìn Thập Giá để tìm nguồn an ủi, nâng đỡ, để cầu xin cho gia đình, cho xứ đạo và cho toàn thể nhân loại.

5/ Đó là cái nhìn của các Môn đệ, họ đang cảm nhận tình yêu sâu thẳm của Thầy chí thánh. Họ nuối tiếc vì cả bao nhiêu năm theo Thầy, nhận được bao ân huệ của Thầy, thế mà chỉ một phút nghi nan họ đã bỏ Thầy cô đơn trong đau đớn tột cùng. Các ông nhìn Chúa để làm lại cuộc đời, nhìn Chúa để chuộc lại lỗi lầm, để xin ơn can đảm dám chết cho niềm tin của mình.

6/ Nhìn lại hình ảnh Phê-rô, dù ông đã bỏ chạy vì sự truy sát của bạo Chúa Nê-ron, nhưng ông cũng kịp quay trở lại Thành Yerusalem để chịu tử đạo sau khi nhìn thấy Thầy mình một lần nữa vác Thập Giá đi vào Thành. ( Quo vas dis )

7/ Ngày nay cũng có biết bao người đang sống trong nuối tiếc, ân hận ,mặc cảm vì 1 đoạn đời lầm lỡ. Mặc cảm vì những vô ơn bạc nghĩa với Chúa, đã gieo vãi sầu đau bất công cho tha nhân. Hãy ngước nhìn lên Thánh Giá để ăn năn và chuộc lại lỗi lầm, hãy đền đáp bằng cách trao tặng tình yêu cho tha nhân.

8/ Cái nhìn Thập Giá của đám đông dân chúng: Họ giục lòng ăn năn vì đã bị mua chuộc, bị xúi giục để la ó: “Đóng đinh nó đi, đóng đinh nó vào Thập Giá”.

9/ Đó là cái nhìn của Philato, một người có chức quyền nhưng cũng đầy sự hèn nhát, thiếu bản lĩnh, đầy sự nhu nhược. Đã để đám đông lấn át, đến nỗi chẳng dám nói câu nào để bênh đỡ cho người vô tội khỏi một bản án bất công.

10/ Ngày nay có biết bao nhiêu người đang đóng đinh cuộc đời nhau. Vì xu thời, vì hèn nhát, vì thiếu trách nhiệm, vì ghen tỵ. Liệu có ai biết cúi đầu ăn năn, có mấy ai biết vì tội lỗi mình mà Chúa phải bị thảm sầu khốn cực. Vì kiểu sống thiếu trách nhiệm của tôi mà gia đình phải tan nát, phải xào xáo, phải cơm không lành, canh không ngọt.

11/ Cái nhìn của viên đội trưởng Roma, của những người phụ nữ , của các Môn đệ. Trong cái chết vì nhục  hình, tất cả đã nhận ra sự chiến thắng của Chúa Yesus, họ nhận thấy các chồi non đang nẩy sinh sau cái chết của con Thiên Chúa.

12/ Thập giá không còn là cái chết tủi nhục nhưng là một dấu chỉ của tình yêu. Một tình yêu chết vì người mình yêu, một tình yêu tha thứ cho kẻ hành hạ mình, dày xéo đời mình cho đến chết.

13/ Một tình yêu bằng lòng chết để tôn vinh Cha mình và để cứu độ nhân loại. Nhân loại ngày nay đang cần những con người dám hy sinh cho nhau, dám từ bỏ sự an nhàn của bản thân để hiến trọn đời mình cho bạn hữu. Nhân loại đang cần một tình yêu thứ tha để giải hòa mọi khúc mắc, mọi xung đột gây nên do hiểu lầm, dám xô ngã những vách ngăn làm cho các gia đình khổ đau,làm cho xã hội bất an vì những hận thù nhỏ nhen, những xích mích không đáng có.

14/ Khi nhìn Đấng chịu đâm thâu qua, chúng ta có nhận ra tội lỗi của mình đang tiếp tục làm khổ Chúa, làm khổ nhau?. Khi nhìn ngắm Chúa, chúng ta có áy náy lương tâm, hay chỉ dửng dưng như khách qua đường tại thành Yurusalem. Hãy nhìn để chúng ta thấy rõ trách nhiệm trong cuộc thương khó Chúa và các nỗi đau của anh chị em chung quanh mình, chúng ta hãy biết bù đắp mọi lỗi lầm đã gây ra cho Chúa, cho anh em.

Cầu nguyện: Lạy Chúa, Chúa chịu đau khổ, chịu chết không phải do lỗi của Adam, Eva, cũng không phải do lỗi của người nọ, người kia. Nhưng là lỗi do chính con gây ra làm khổ đau cho Chúa, cho anh em con. Xin Chúa giúp con sống tốt hơn từng ngày, tập yêu thương từng giờ, từng phút, để đời con cũng chỉ sống vì Chúa, vì anh em mà thôi. Amen.****

Bài chia sẻ của LM. Anthony Đinh Minh Tiên, OP:

Cuộc Thương Khó Chúa Giêsu theo thánh Gioan

1/ Judah bán Chúa Giêsu: “Sau khi nói những lời đó, Đức Giêsu đi ra cùng với các môn đệ, sang bên kia suối Kedron. Ở đó, có một thửa vườn, Người cùng với các môn đệ đi vào. Judah, kẻ nộp Người, cũng biết nơi này, vì Người thường tụ họp ở đó với các môn đệ. Vậy, Judah tới đó, dẫn một toán quân cùng đám thuộc hạ của các thượng tế và nhóm Pharisees; họ mang theo đèn đuốc và khí giới. Đức Giêsu biết mọi việc sắp xảy đến cho mình, nên tiến ra và hỏi: "Các anh tìm ai?" Họ đáp: "Tìm Giêsu Nazareth." Người nói: "Chính tôi đây." Judah, kẻ nộp Người, cũng đứng chung với họ. Khi Người vừa nói: "Chính tôi đây!" thì họ lùi lại và ngã xuống đất. Người lại hỏi một lần nữa: "Các anh tìm ai?" Họ đáp: "Tìm Giêsu Nazareth."”

- Chúa Giêsu bảo vệ các môn đệ của Ngài: Đức Giêsu nói: "Tôi đã bảo các anh là chính tôi đây. Vậy, nếu các anh tìm bắt tôi, thì hãy để cho những người này đi." Thế là ứng nghiệm lời Đức Giêsu đã nói: "Những người Cha đã ban cho con, con không để mất một ai." Ông Simon Phêrô có sẵn một thanh gươm, bèn tuốt ra, nhằm người đầy tớ vị thượng tế, mà chém đứt tai phải của y. Người đầy tớ ấy tên là Mankhô. Đức Giêsu nói với ông Phêrô: "Hãy xỏ gươm vào bao. Chén mà Chúa Cha đã trao cho Thầy, lẽ nào Thầy chẳng uống?"

2/ Chúa Giêsu trước dinh Thượng Tế: “Bấy giờ toán quân và viên chỉ huy cùng đám thuộc hạ của người Do-thái bắt Đức Giêsu và trói Người lại. Trước tiên, họ điệu Đức Giêsu đến ông Hannah là nhạc phụ ông Caiaphas. Ông Caiaphas làm thượng tế năm đó. Chính ông này đã đề nghị với người Do-thái là nên để một người chết thay cho dân thì hơn.”

(1) Thẩm vấn Chúa Giêsu:

- Vị thượng tế tra hỏi Đức Giêsu về các môn đệ và giáo huấn của Người.

- Đức Giêsu trả lời: "Tôi đã nói công khai trước mặt thiên hạ; tôi hằng giảng dạy trong hội đường và tại Đền Thờ, nơi mọi người Do-thái tụ họp. Tôi không hề nói điều gì lén lút. Sao ông lại hỏi tôi? Điều tôi đã nói, xin cứ hỏi những người đã nghe tôi. Chính họ biết tôi đã nói gì."

- Đức Giêsu vừa dứt lời, thì một tên trong nhóm thuộc hạ đứng đó vả vào mặt Người mà nói: "Anh trả lời vị thượng tế như thế ư?"

- Đức Giê-su đáp: "Nếu tôi nói sai, anh chứng minh xem sai ở chỗ nào; còn nếu tôi nói phải, sao anh lại đánh tôi?"

Ông Hannah cho giải Người đến thượng tế Caiaphas, Người vẫn bị trói.

(2) Phêrô chối Chúa Giêsu 3 lần: “Ông Simon Phêrô và một môn đệ khác đi theo Đức Giêsu. Người môn đệ này quen biết vị thượng tế, nên cùng với Đức Giêsu vào sân trong của tư dinh vị thượng tế. Còn ông Phêrô đứng ở phía ngoài, gần cổng. Người môn đệ kia quen biết vị thượng tế ra nói với chị giữ cổng, rồi dẫn ông Phêrô vào.”

- Lần thứ nhất: Người tớ gái giữ cổng nói với ông Phêrô: "Cả bác nữa, bác không thuộc nhóm môn đệ của người ấy sao?" Ông liền đáp: "Đâu phải."

- Lần thứ hai: Vì trời lạnh, các đầy tớ và thuộc hạ đốt than và đứng sưởi ở đó; ông Phêrô cũng đứng sưởi với họ. Người ta nói với ông: "Cả bác nữa, bác không thuộc nhóm môn đệ của ông ấy sao?" Ông liền chối: "Đâu phải."

- Lần thứ ba: Một trong các đầy tớ của vị thượng tế, có họ với người bị ông Phêrô chém đứt tai, lên tiếng hỏi: "Tôi đã chẳng thấy bác ở trong vườn với ông ấy sao?" Một lần nữa ông Phêrô lại chối, và ngay lúc ấy gà liền gáy.

3/ Chúa Giêsu trước tòa Philatô: Vậy, người Do-thái điệu Đức Giêsu từ nhà ông Caiaphas đến dinh tổng trấn. Lúc đó trời vừa sáng. Nhưng họ không vào dinh kẻo bị nhiễm uế mà không ăn lễ Vượt Qua được.

(1) Quan Philatô từ chối không xử Chúa Giêsu:

- Tổng trấn Philatô ra ngoài gặp họ và hỏi: "Các người tố cáo ông này về tội gì?"

- Họ đáp: "Nếu ông này không làm điều ác, thì chúng tôi đã chẳng đem nộp cho quan."

- Ông Philatô bảo họ: "Các người cứ đem ông ta đi mà xét xử theo luật của các người."

- Người Do-thái đáp: "Chúng tôi không có quyền xử tử ai cả."

Thế là ứng nghiệm lời Đức Giêsu đã nói, khi ám chỉ Người sẽ phải chết cách nào.

* Kiểu Do-thái: ném đá cho tới chết. Người Do-thái từ chối không xử tử Chúa Giêsu.

* Kiểu Rôma: đóng đinh vào thập giá. Chúa Giêsu bị xử tử theo kiểu Rôma.

(2) Quan Philatô thẩm vấn Chúa Giêsu:

- Ông Philatô trở vào dinh, cho gọi Đức Giêsu và nói với Người: "Ông có phải là vua dân Do-thái không?"

- Đức Giêsu đáp: "Ngài tự ý nói điều ấy, hay những người khác đã nói với ngài về tôi?"

- Ông Phi-la-tô trả lời: "Tôi là người Do-thái sao? Chính dân của ông và các thượng tế đã nộp ông cho tôi. Ông đã làm gì?"

- Đức Giêsu trả lời: "Nước tôi không thuộc về thế gian này. Nếu Nước tôi thuộc về thế gian này, thuộc hạ của tôi đã chiến đấu không để tôi bị nộp cho người Do-thái. Nhưng thật ra Nước tôi không thuộc chốn này."

- Ông Philatô liền hỏi: "Vậy ông là vua sao?"

- Đức Giê-su đáp: "Chính ngài nói rằng tôi là vua. Tôi đã sinh ra và đã đến thế gian nhằm mục đích này: làm chứng cho sự thật. Ai đứng về phía sự thật thì nghe tiếng tôi."

- Ông Philatô nói với Người: "Sự thật là gì?"

- Chúa Giêsu không trả lời. Một người không biết sự thật, làm sao có thể sống và làm chứng cho sự thật như tổng trấn Philatô?

(3) Philatô muốn tha Chúa Giêsu:

- Theo tục lệ của các người, vào dịp lễ Vượt Qua, ta thường tha một người nào đó cho các người. Vậy các người có muốn ta tha vua dân Do-thái cho các người không?

- Họ la lên rằng: "Đừng tha nó, nhưng xin tha Barabba!" Mà Barabba là một tên cướp.

(4) Philatô cho quân lính đánh đòn Chúa Giêsu: “Bấy giờ ông Philatô truyền đem Đức Giêsu đi và đánh đòn Người. Bọn lính kết một vòng gai làm vương miện, đặt lên đầu Người, và khoác cho Người một áo choàng đỏ. Họ đến gần và nói: "Kính chào Vua dân Do-thái!" rồi vả vào mặt Người.”

(5) Philatô không tìm ra lý do để kết tội Chúa Giêsu:

- Ông Philatô lại ra ngoài và nói với người Do-thái: "Đây ta dẫn ông ấy ra ngoài cho các người, để các người biết là ta không tìm thấy lý do nào để kết tội ông ấy." Vậy, Đức Giêsu bước ra ngoài, đầu đội vương miện bằng gai, mình khoác áo choàng đỏ. Ông Philatô nói với họ: "Đây là Người!"

- Khi vừa thấy Đức Giêsu, các thượng tế cùng các thuộc hạ liền kêu lên rằng: "Đóng đinh, đóng đinh nó vào thập giá!"

- Ông Philatô bảo họ: "Các người cứ đem ông này đi mà đóng đinh vào thập giá, vì phần ta, ta không tìm thấy lý do để kết tội ông ấy."

- Người Do-thái đáp lại: "Chúng tôi có Lề Luật; và chiếu theo Lề Luật, thì nó phải chết, vì nó đã xưng mình là Con Thiên Chúa." Nghe lời đó, ông Philatô càng sợ hơn nữa.

(6) Philatô tìm cách tha Chúa Giêsu:

- Ông lại trở vào dinh và nói với Đức Giêsu: "Ông từ đâu đến?"

- Nhưng Đức Giêsu không trả lời.

- Ông Philatô nói với Người: "Ông không trả lời tôi ư? Ông không biết rằng tôi có quyền tha và cũng có quyền đóng đinh ông vào thập giá sao?"

- Đức Giêsu đáp lại: "Ngài không có quyền gì đối với tôi, nếu Trời chẳng ban cho. Vì thế, kẻ nộp tôi cho ngài thì mắc tội nặng hơn."

Từ đó, ông Philatô tìm cách tha Người. Nhưng dân Do-thái kêu lên rằng: "Nếu ngài tha nó, ngài không phải là bạn của Caesar. Ai xưng mình là vua, thì chống lại Caesar."

(7) Philatô trao Chúa Giêsu cho họ đóng đinh: Khi nghe thấy thế, ông Philatô truyền dẫn Đức Giêsu ra ngoài. Ông đặt Người ngồi trên toà, ở nơi gọi là Nền Đá, tiếng Do-thái là Gabbatha.

Hôm ấy là ngày áp lễ Vượt Qua, vào khoảng mười hai giờ trưa.

- Ông Philatô nói với người Do-thái: "Đây là vua các người!"

- Họ liền hô lớn: "Đem đi! Đem nó đi! Đóng đinh nó vào thập giá!"

- Ông Philatô nói với họ: "Chẳng lẽ ta lại đóng đinh vua các người sao?"

- Các thượng tế đáp: "Chúng tôi không có vua nào cả, ngoài Caesar."

Bấy giờ ông Philatô trao Đức Giêsu cho họ đóng đinh vào thập giá.

- Người Do-thái phạm thượng khi họ nói: "Chúng tôi không có vua nào cả, ngoài Caesar." Họ chỉ có một vua là Thiên Chúa.

4/ Chúa Giêsu chịu đóng đinh vào Thập Giá: Chính Người vác lấy thập giá đi ra, đến nơi gọi là Cái Sọ, tiếng Do-thái là Golgotha; tại đó, họ đóng đinh Người vào thập giá, đồng thời cũng đóng đinh hai người khác nữa, mỗi người một bên, còn Đức Giêsu thì ở giữa.

(1) Người Do-thái xin sửa bảng viết: “Ông Philatô cho viết một tấm bảng và treo trên thập giá; bảng đó có ghi: "Giêsu Nazareth, Vua dân Do-thái." Trong dân Do-thái, có nhiều người đọc được bảng đó, vì nơi Đức Giêsu bị đóng đinh là một địa điểm ở gần thành. Tấm bảng này viết bằng các tiếng: Do-thái, La-tinh và Hy-lạp.”

- Các thượng tế của người Do-thái nói với ông Philatô: "Xin ngài đừng viết: "Vua dân Do-thái;" nhưng viết: "Tên này đã nói: Ta là Vua dân Do-thái."”

- Ông Philatô trả lời: "Ta viết sao, cứ để vậy!"

(2) Chia nhau áo của Chúa Giêsu: “Đóng đinh Đức Giêsu vào thập giá xong, lính tráng lấy áo xống của Người chia làm bốn phần, mỗi người một phần; họ lấy cả chiếc áo dài nữa. Nhưng chiếc áo dài này không có đường khâu, dệt liền từ trên xuống dưới. Vậy họ nói với nhau: "Đừng xé áo ra, cứ bắt thăm xem ai được." Thế là ứng nghiệm lời Kinh Thánh: Áo xống tôi, chúng đem chia chác, cả áo dài, cũng bắt thăm luôn. Đó là những điều lính tráng đã làm.”

5/ Chúa Giêsu sinh thì trên Thập Giá: “Đứng gần thập giá Đức Giêsu, có thân mẫu Người, chị của thân mẫu, bà Maria vợ ông Cleopas, cùng với bà Maria Magdala.”

(1) Chúa Giêsu trối Đức Mẹ cho Gioan: Khi thấy thân mẫu và môn đệ mình thương mến đứng bên cạnh, Đức Giêsu nói với thân mẫu rằng: "Thưa Bà, đây là con của Bà." Rồi Người nói với môn đệ: "Đây là mẹ của anh." Kể từ giờ đó, người môn đệ rước bà về nhà mình.

(2) Chúa Giêsu trút hơi thở cuối cùng: “Sau đó, Đức Giêsu biết là mọi sự đã hoàn tất. Và để ứng nghiệm lời Kinh Thánh, Người nói: "Tôi khát!" Ở đó, có một bình đầy giấm. Người ta lấy miếng bọt biển có thấm đầy giấm, buộc vào một nhành hương thảo, rồi đưa lên miệng Người.

Nhắp xong, Đức Giêsu nói: "Thế là đã hoàn tất!" Rồi Người gục đầu xuống và trao Thần Khí.”

6/ Táng xác Chúa Giêsu:

(1) Chúa Giêsu bị đâm thâu: “Hôm đó là ngày áp lễ, người Do-thái không muốn để xác chết trên thập giá trong ngày Sabbath, mà ngày Sabbath đó lại là ngày lễ lớn. Vì thế họ xin ông Philatô cho đánh giập ống chân các người bị đóng đinh và lấy xác xuống. Quân lính đến, đánh giập ống chân người thứ nhất và người thứ hai cùng bị đóng đinh với Đức Giêsu. Khi đến gần Đức Giê-su và thấy Người đã chết, họ không đánh giập ống chân Người. Nhưng một người lính lấy giáo đâm vào cạnh sườn Người. Tức thì, máu cùng nước chảy ra. Người xem thấy việc này đã làm chứng, và lời chứng của người ấy xác thực; và người ấy biết mình nói sự thật để cho cả anh em nữa cũng tin. Các việc này đã xảy ra để ứng nghiệm lời Kinh Thánh: Không một khúc xương nào của Người sẽ bị đánh giập. Lại có lời Kinh Thánh khác: Họ sẽ nhìn lên Đấng họ đã đâm thâu.”

(2) Tháo đanh và táng xác Chúa Giêsu: “Sau đó, ông Joseph, người Arithmatha, xin ông Philatô cho phép hạ thi hài Đức Giêsu xuống. Ông Joseph này là một môn đệ theo Đức Giêsu, nhưng cách kín đáo, vì sợ người Do-thái. Ông Philatô chấp thuận. Vậy, ông Joseph đến hạ thi hài Người xuống. Ông Nicodemus cũng đến. Ông này trước kia đã tới gặp Đức Giêsu ban đêm. Ông mang theo chừng một trăm cân mộc dược trộn với trầm hương. Các ông lãnh thi hài Đức Giêsu, lấy băng vải tẩm thuốc thơm mà quấn, theo tục lệ chôn cất của người Do-thái.

Nơi Đức Giêsu bị đóng đinh có một thửa vườn, và trong vườn, có một ngôi mộ còn mới, chưa chôn cất ai. Vì hôm ấy là ngày áp lễ của người Do-thái, mà ngôi mộ lại gần bên, nên các ông mai táng Đức Giêsu ở đó.”

ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:

- Mỗi khi đọc lại Cuộc Thương Khó của Chúa Giêsu, chúng ta phải nhận thức: lẽ ra chúng ta là người phải ngang qua những đau khổ này, chứ không phải là Con Thiên Chúa.

- Chúa Giêsu chấp nhận vâng phục Thiên Chúa và tất cả các đau khổ là để cứu chuộc con người. Chúng ta đã làm gì để đáp lại tình thương của Thiên Chúa?

- Nếu Chúa Giêsu chấp nhận vâng phục và đau khổ để chứng tỏ tình thương cho Thiên Chúa và cho con người; chúng ta cũng phải làm tương tự để đền bù lại tình thương Thiên Chúa và mang sự sống cho tha nhân.

 

Thứ bảy, 04/04/2015

Đề tài: MỘT ĐÊM ĐẦY HY VỌNG

Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo Thánh Marco (Mc 16,1-8)

1 Vừa hết ngày Sabbath, bà Maria Magdala với bà Maria mẹ ông Giacôbê, và bà Salômê, mua dầu thơm để đi ướp xác Đức Giêsu. 2 Sáng tinh sương ngày thứ nhất trong tuần, lúc mặt trời hé mọc, các bà ra mộ. 3 Các bà bảo nhau: "Ai sẽ lăn tảng đá ra khỏi cửa mộ giùm ta đây?" 4 Nhưng vừa ngước mắt lên, các bà đã thấy tảng đá lăn ra một bên rồi, mà tảng đá ấy lớn lắm. 5 Vào trong mộ, các bà thấy một người thanh niên ngồi bên phải, mặc áo trắng; các bà hoảng sợ. 6 Nhưng người thanh niên liền nói: "Đừng hoảng sợ! Các bà tìm Đức Giêsu Nazareth, Đấng bị đóng đinh chứ gì! Người đã trỗi dậy rồi, không còn đây nữa. Chỗ đã đặt Người đây này! 7 Xin các bà về nói với môn đệ Người và ông Phêrô rằng Người sẽ đến Galilee trước các ông. Ở đó, các ông sẽ được thấy Người như Người đã nói với các ông." 8 Vừa ra khỏi mộ, các bà liền chạy trốn, run lẩy bẩy, hết hồn hết vía. Các bà chẳng nói gì với ai, vì sợ hãi.

Bài chia sẻ của Yuse Luca:

1/ Rất nhiều người đánh mất niềm hy vọng chỉ vì: Thi rớt đại học, mất người yêu, mất chức quyền, thua lỗ tiền bạc. Thế là họ trở nên chán nản, thất vọng, dẫn đến tự vẫn.

2/ Đêm Phục sinh mang lại ánh sáng vui tươi, hy vọng, đó là ánh sáng Chúa Ki-tô. Ngài là ánh sáng Phục sinh chỉ cho ta con đường đi tới hạnh phúc , đó là con đường Thập giá.

3/ Chính Chúa Ki-tô đã trải qua con đường Thập giá khổ đau trước khi bước vào vinh quang phục sinh bất diệt, để đem lại niềm vui ơn cứu độ cho mọi người.

4/ Ngày hôm nay Chúa cũng mời gọi chúng ta sống mầu nhiệm Thập giá và Phục sinh trong mỗi giây phút cuộc đời của chúng ta.

5/ Chúa mời gọi chúng ta hãy sống bằng tư thế vui tươi phẩn khởi, sống bằng niềm tin yêu hy vọng vào Chúa Phục sinh, nhờ đó chúng ta có thể vượt qua những khó khăn thất bại, sầu khổ trong đời, cũng như đem lại niềm tin yêu và hy vọng cho những người chung quanh chúng ta.

6/ Đúng như lời Chúa Yesus đã báo trước: Ngài sẽ bị nộp cho kẻ gian ác, chúng sẽ giết Ngài nhưng ngày thứ ba Ngài sẽ sống lại.

7/ Không có tác giả Tin Mừng nào thuật lại chính xác việc Chúa sống lại. Nhưng cả 4 Tin mừng khi kể về biến cố này, đều nhất trí về 3 điều: a) Thời gian Chúa sống lại là ngày thứ nhất trong tuần (theo cách tính bây giờ sẽ là sáng sớm ngày Chúa Nhật)/ b) Sự việc xảy ra là ngôi mộ trống, xác Chúa không còn ở trong mộ, có nhiều nhân vật chứng kiến việc này, đó là: Maria Madala, Phê-rô và Gioan./ c) Chúa Yesus đã hiện ra nhiều lần để minh chứng Ngài đã sống lại và hết thảy các Tông đồ là những chứng nhân của điều này.

8/ Chúa Yesus sống lại. Đây là một sự kiện lịch sử, nhưng không phải là lịch sử bị chôn vùi mốc meo, bụi bặm, nhưng là một sự kiện lịch sử sống động. Cho dù Chúa Yesus ngày xưa có chết trên Thập giá, thì ngày nay Ngài vẫn sống bên cạnh tôi, bên cạnh mọi người nếu Ngài muốn! Chúa vẫn có thể xuất hiện để cho ta gặp mặt vì Ngài yêu thương và luôn muốn giúp đỡ chúng ta nên chúng ta tin Ngài. Tin là tin vào một người đang sống chứ chẳng ai có thể tin một người đã chết.

9/ Những vĩ nhân, những anh hùng dân tộc, vì họ có sự nghiệp lẫy lừng, đáng quý nên chúng ta luôn tưởng nhớ đến họ. Tưởng nhớ vì họ đã chết, vì mộ họ còn đó và bên trong chỉ còn một nắm xương khô hoặc là một thân xác còn nguyên nhưng được ướp đầy thuốc, nhưng họ đã chết nên đâu còn ai có thể gặp gỡ được.

10/ Còn Chúa Yesus Phục sinh thì lại khác. Ngài vẫn có xương có thịt và đang ngự trên trời, Ngài vẫn sống trong mỗi nhà tạm của chúng ta. Chúng ta tin và chúng ta vẫn gặp Ngài.

11/ Chúa sống lại là niềm vui mừng vĩ đại, Giáo hội bảo chúng hãy hát to: “Alleluia” và diễn tả niềm vui Phục sinh để ca ngợi và tôn vinh Chúa.

12/ Hôm nay chúng ta cử hành nghi thức suy tôn ánh sáng Chúa Ki-tô.  Chúng ta vừa nhìn vào cây nến vừa ca lên: “Ánh sáng Chúa Ki-tô”.  Ánh sáng đó lần lượt đốt lên những cây nến nhỏ của mọi người, đây là một hình ảnh tuyệt vời.

13/ Đây cũng là dấu chỉ nói lên sứ mạng của người Ki-tô hữu. Chúng ta phải mang ánh sáng Chúa Ki-tô đi khắp nơi, chúng ta là chứng nhân của ánh sáng cho mình, cho gia đình và cho mọi người.

Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin thắp sáng đời con và giúp con trở nên ánh sáng để con đi chiếu soi cho mọi người và giúp mọi người tin và nhận ra Chúa Ki-tô phục sinh. Amen.

Bài chia sẻ của LM. Anthony Đinh Minh Tiên, OP:

Người đã trỗi dậy rồi, không còn ở đây nữa.

1/ Lối suy nghĩ của con người: Các bà này là những người đã chứng kiến cuộc tử nạn, tháo đanh, và táng xác Chúa Giêsu trong hang đá. Khi táng xác, các bà không kịp ướp xác Chúa, vì là ngày Sabbath; nên các bà nóng lòng chờ đến ngày hôm sau để ra mộ ướp xác Ngài. Truyền thống Do-thái tin: người chết mà không được ướp xác là điều xỉ nhục.

(1) Chuẩn bị ướp xác Chúa: “Vừa hết ngày Sabbath, bà Maria Magdala với bà Maria mẹ ông Giacôbê, và bà Salômê, mua dầu thơm để đi ướp xác Đức Giêsu. Sáng tinh sương ngày thứ nhất trong tuần, lúc mặt trời hé mọc, các bà ra mộ.”

(2) Nỗi lo sợ không đủ sức để lăn tảng đá khỏi cửa mộ: Các tông đồ đã bỏ trốn cả vì sợ người Do-thái. Các bà có thể đi lại dễ dàng, nhưng không thể tìm một người đàn ông để giúp mình lăn tảng đá ra khỏi mộ, vì là một tảng đá nặng. Đang khi đi đường, các bà bảo nhau: "Ai sẽ lăn tảng đá ra khỏi cửa mộ giùm ta đây?" Nhưng vừa ngước mắt lên, các bà đã thấy tảng đá lăn ra một bên rồi, mà tảng đá ấy lớn lắm.

 2/ Tin Mừng Phục Sinh: Các bà không thể hiểu “từ cõi chết sống lại có nghĩa gì;” vì truyền thống Do-thái tin chết là hết. Các bà không thể tin Chúa Giêsu đã sống lại từ cõi chết.

(1) Thiên thần cắt nghĩa cho các bà: “Vào trong mộ, các bà thấy một người thanh niên ngồi bên phải, mặc áo trắng; các bà hoảng sợ. Nhưng người thanh niên liền nói: "Đừng hoảng sợ! Các bà tìm Đức Giêsu Nazareth, Đấng bị đóng đinh chứ gì! Người đã trỗi dậy rồi, không còn đây nữa. Chỗ đã đặt Người đây này!” Đã không thấy xác Chúa, lại còn gặp một thanh niên lạ mặt, các bà còn hỏang sợ hơn nữa. Làm sao có thể tin những lời thanh niên này nói? Nhưng vì quá sợ, nên các bà không dám hỏi. Có lẽ các bà nghĩ như Maria trong trình thuật Gioan: chắc ông này đã lấy xác Chúa!

(2) Các tông đồ sẽ được nhìn thấy Chúa tại Galilee: Người thanh niên nói tiếp: “Xin các bà về nói với môn đệ Người và ông Phêrô rằng Người sẽ đến Galilee trước các ông. Ở đó, các ông sẽ được thấy Người như Người đã nói với các ông."

- Phản ứng của các bà: “Vừa ra khỏi mộ, các bà liền chạy trốn, run lẩy bẩy, hết hồn hết vía. Các bà chẳng nói gì với ai, vì sợ hãi.”

 ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:

 - Thiên Chúa chúng ta thờ là Thiên Chúa thật; Ngài có uy quyền dựng nên tất cả, giải thoát dân khỏi mọi nguy hiểm, và trung thành yêu thương chúng ta đến cùng.

- Thiên Chúa dựng nên con người với một mục đích là cho con người được chung hưởng vinh quang với Ngài sau cuộc đời trên dương thế này.

- Vì Đức Kitô đã chịu chết và sống lại vinh hiển, cho nên, nếu chúng ta đã cùng chết với Đức Kitô, chúng ta cũng sẽ cùng được sống lại vinh hiển với Người.

- Chúng ta phải cố gắng để đạt tới đích điểm là chung hưởng cuộc sống vinh quang với Thiên Chúa trên thiên đàng.


Trở lại      In      Số lần xem: 1832
Tin tức liên quan
Video
BG CN 25 TN B-TGM GIUSE NGUYEN NANG
Bài Giảng CN LỄ CHÚA THÁNH THẦN HIỆN XUỐNG A
Liên kết website
Thống kê
 Trực tuyến :  9
 Hôm nay:  1869
 Hôm qua:  3790
 Tuần trước:  22065
 Tháng trước:  87599
 Tất cả:  11415492
LIKE FACEBOOK
Thông tin liên hệ
- Mọiýkiếnxingửivề:GiuseLucaTrươngĐìnhNghi
- Giáodânbấtxứng /Quảnlýwebsite.
- Email: ditimhanhphuc1974@gmail.com
- Fb:https://www.facebook.com/ditimchanly.org 
-Videos:www.youtube.com/tìmtênDinhNghiTruong
 clickvàologokinhthánh .

Chia sẻ cho bạn bè :
top