Website:https://ditimchanly.org/videosbaigiangWWW.YOUTUBE.COM/DinhNghiTruong / CHÚNG CON KÍNH THỜ CUỘC TỬ NẠN CỦA CHÚA GIESU KYTO  / XIN HÃY CANH TÂN GIÁO HỘI / THÁNH HÓA THẾ GIỚI / CHO MỌI DÂN TỘC ĐỪNG ĐỐI XỬ ÁC ĐỘC VỚI NHAU / XIN CHÚA THAY ĐỔI LÒNG CON NGƯỜI ,ĐỂ HỌ SẴN SÀNG TRAO CHO NHAU CƠ HỘI SỐNG TỐT / XIN CHÚA HÃY CỨU THẾ GIỚI CHÚNG CON ĐANG SỐNG AMEN . (GIUSE LUCA)**R

Chia sẻ Lời Chúa Tuần V Thường Niên B -2015

Chia sẻ Phúc Âm thứ 2 -> thứ 7 ( 09/02 -> 14/02)

Thứ hai, 09/02/2015

Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Mác-cô. (Mc 6,53-56)

Đề tài:  Sức mạnh của lòng tin

53 Khi ấy, qua biển rồi, Đức Giê-su và các môn đệ ghé vào đất liền tại Ghen-nê-xa-rét và lên bờ. 54 Thầy trò vừa ra khỏi thuyền, thì lập tức người ta nhận ra Đức Giê-su. 55 Họ rảo khắp vùng ấy và nghe tin Người ở đâu, thì bắt đầu cáng bệnh nhân đến đó. 56 Người đi tới đâu, vào làng mạc, thành thị hay thôn xóm nào, người ta cũng đặt kẻ ốm đau ở ngoài đường ngoài chợ, và xin Người cho họ ít là được chạm đến tua áo choàng của Người ; và bất cứ ai chạm đến, thì đều được khỏi.

Bài chia sẻ của Yuse Luca:

1/ Họa sĩ Hunt vẽ một bức tranh trong đó Chúa Yesus đang đứng trước một căn nhà và gõ cửa. Điểm khác thường ở đây cho ta thấy cánh cửa ấy không có tay nắm mà cũng chẳng có ổ khóa, điều này giúp chúng ta hiểu rằng: Cánh cửa đó chỉ có thể mở từ bên trong.

2/ Bất cứ ai chạm đến Chúa đều được khỏi. Điều này cũng có nghĩa là: Tất cả những ai dù mắc bệnh thể lý hay tâm linh, hễ khi chạm được đến Chúa đều được khỏi, lòng tin đã giúp họ được chữa lành.

3/ Còn chúng ta hôm nay. Khi đã ý thức mình đầy tội lỗi và nết xấu, liệu chúng ta có tin tưởng để chạy đến với Chúa, để được Chúa chữa lành không? Hay là chúng ta tìm cách xa lánh Chúa vì chúng ta chưa dám tin.

4/ Qua phép lạ hóa bánh và Chúa Yesus đi trên mặt biển chưa đủ làm cho các Tông đồ tin vào Chúa. Nay Chúa đưa họ vào miền đất dân ngoại để tiếp tục dạy dỗ các ông thêm.

5/ Bài Tin Mừng hôm nay ghi lại: Việc Chúa chữa lành nhiều bệnh nhân để trình bày về sứ vụ cứu thế của Chúa, để cũng cố niềm tin cho các Tông đồ.

6/ Sau phép lạ hóa bánh ra nhiều lần thứ nhất (Mc 6,34-44). Chúa Yesus và các Tông đồ đã phải tránh đám đông dân chúng vì sợ họ tôn vinh người không hợp lúc, có thể làm hỏng chương trình của Chúa. Nhưng khi qua biển hồ, dân chúng lại nhận ra Đức Yesus và kéo đến với Người rất đông.

7/ Dân chúng vùng này hay tin Chúa hay làm phép lạ chữa trị mọi loại bệnh tật nên họ đã lũ lượt đến với Người và đem theo các bệnh nhân để xin Người cứu chữa lành.

8/ Đây là dân ngoại ở ngoại ô nên dân chúng đối với Chúa còn mang nặng đầu óc mê tín vì họ chỉ mong chạm đến gấu áo Chúa thì cũng sẽ được chữa lành.

9/ Bài Tin Mừng hôm nay cho thấy: Tính chất phổ cập của đạo Công giáo khi thấy Chúa ban ơn lành cho cả lương dân khi họ đến xin Người cứu chữa, tính cách này ngược lại với tinh thần hẹp hòi ích kỷ của đạo Do Thái giáo trong hoàn cảnh xã hội thời bấy giờ.

10/ Chúa Yesus đến Ghen-nê-xa-rét  là vùng dân ngoại, người Tông đồ cần vượt qua những ngăn cách địa lý, hành chánh, tôn giáo, văn hóa, dân tộc, phong tục tập quán để đến và phục vụ cho tha nhân theo tinh thần của Chúa.

11/ Nghe tin Chúa có mặt ở đâu, người ta đem các bệnh nhân đến ở đó. Chúa Yesus có sức thu hút lạ lùng đối với dân chúng.

12/ Sở dĩ người ta ùn ùn kéo đến với người, chính vì họ cảm thấy Ngài luôn luôn cho họ cái họ cần. Luôn luôn có đôi tay mở rộng chào đón, luôn trao ban hết mọi thứ cho họ, sức hút hiện tại của Chúa Yesus chính là những gì Người đang quảng đại cho đi.

13/ Noi gương Chúa, các Tông đồ cũng như tất cả chúng ta cần biết cho đi, biết hiến thân, biết trao ban không ngừng những gì mà tha nhân đang cần đến.

14/ Bất cứ ai chạm đến Chúa đều được khỏi bệnh. Chúa Yesus rất quý trọng những con người đau khổ bệnh tật. Người Tông đồ cũng phải biết quý trọng những con người xấu số đang cần nâng đỡ, an ủi, khích lệ, chữa trị.

15/ Bệnh tật khổ đau thường làm cho con người trở nên bất ổn. Chúng tượng trưng cho sự dòn mỏng của thân phận con người, cũng chỉ có một mình Chúa Yesus mới có thể chữa trị chúng ta khỏi mọi tình trạng bất ổn ấy.

Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin mở rộng lòng con ra để con luôn chờ đón Chúa, xin đừng để con là cánh cửa ngoan cố, luôn ngăn cách khiến cho Chúa không thể đến với con. Amen.

Bài chia sẻ của Hiền Lâm:

GỢI Ý SUY NIỆM

Bài Tin Mừng hôm nay tuy ngắn, nhưng phản ảnh được sự hiện diện yêu thương của Chúa Giêsu trong việc rao giảng và chữa lành, đồng thời nói lên thao thức của những người bệnh tật đau khổ ao ước được gặp và được đụng chạm đến Chúa Giêsu để được ơn chữa lành.

1. Sự hiện diện của Chúa Giêsu.

Chúng ta vẫn thường hát: “Đâu có tình yêu thương, ở đó có Đức Chúa Trời, đâu có lòng từ bi, ở đó có ân sủng Người…” Phải, Nơi nào có Chúa, nơi đó có niềm vui, bình an và ơn chữa lành. Cụ thể là như bài Tin Mừng hôm nay nói tới, Chúa Giêsu có mặt ở đâu, thì người ta chen nhau tới với Người để được ân sủng Người chữa lành. Sự hiện diện của Chúa Giêsu là sự hiện diện của tình yêu và lòng bác ái, Ngài gần gũi và quan tâm đến con người, đặc biệt những người đau khổ và yếu đuối.

Trong cuộc sống, có những người, sự xuất hiện của họ làm cho bầu khí trở nên vui tươi, sự hiện diện của họ làm cho tâm hồn ta cảm thấy bình an, nhẹ nhàng như có thêm một sự nâng đỡ, một nơi cậy dựa. Ngược lại, có những kẻ, họ ở đâu là ở đấy sắp xảy ra xáo trộn, bất an, mọi người không ai hoan hô sự góp mặt của họ, thậm chí còn tìm cách tránh xa họ như tránh xa một thứ bệnh dịch.

Thế nên, Chúa Giêsu mời gọi mọi người chúng ta sống chiều kích hiện diện đầy yêu thương, đem đến bình an và thực thi đức bác ái, hầu xoa dịu sự đau khổ của kiếp người. Chính sự hiện diện đó làm cho mọi người cảm kích mà chạy đến với Chúa, tựa như một bông hoa tỏa hương thu hút muôn loài đến với nó.

2. Khao khát được chạm đến Chúa.

Mọi người chu1ng ta đều là phàm nhân đầy những giới hạn và tật nguyền nơi thân xác và trong linh hồn, nhưng có Chúa Giêsu luôn đang đi qua cuộc đời chúng ta, vì thế chúng ta cần phải biết gặp Chúa. Chúng ta hãy luôn ý thức mình đang mang trọng bệnh, để chạy đến với Chúa, như người con hoang đàng chạy về với cha già, nói lời ăn năn, để được ơn chữa lành.

Tin Mừng kể rằng: Mọi người đã đem đến cho Chúa Giêsu đủ loại bệnh nhân và Người đã đặt tay chữa lành họ. Chúa sẽ không thể chữa lành chúng ta nếu chúng ta không chạy đến với Người, Chúa cũng không thể tha thứ tội lỗi và chữa lành thương tích trong linh hồn chúng ta nếu chúng ta không chịu đem hết mọi tội lỗi đi xưng thú qua bí tích Hoà Giải. Hãy để cho Chúa đặt tay trên chúng ta, nghĩa là để cho Chúa đụng chạm thật sự vào linh hồn chúng ta, để chúng ta được thánh hoá.

Hãy can đảm đứng lên, mau chạy đến bí tích hoà giải để được Chúa chữa lành thương tích linh hồn, để hoà nhập với cộng đồng. Hãy chạy đến bí tích Thánh Thể để tâm hồn được chạm đến Chúa Giêsu và sinh lực từ Thánh Thể sẽ phát ra làm cho chúng ta nên mạnh mẽ.

Lạy Chúa Giêsu! Cũng như mọi người bệnh hoạn tật nguyền xưa đã đến cùng Chúa và đã được chữa lành. Nay chúng con cũng chạy đến với Chúa mang theo mọi tật nguyền của đời chúng con. Xin Chúa thương cho chúng con được đụng chạm tới Chúa và được Chúa chữa lành cả tinh thần lẫn thể xác chúng con. Amen

 

Thứ ba, 10/02/2015

Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Mác-cô. (Mc 7,1-13)

Đề tài: Truyền thống người Pha-ri-sêu

1 Khi ấy, có những người Pha-ri-sêu và một số kinh sư tụ họp quanh Đức Giê-su. Họ là những người từ Giê-ru-sa-lem đến. 2 Họ thấy vài môn đệ của Người dùng bữa mà tay còn ô uế, nghĩa là chưa rửa. 3 Thật vậy, người Pha-ri-sêu cũng như mọi người Do-thái đều nắm giữ truyền thống của tiền nhân : họ không ăn gì, khi chưa rửa tay cẩn thận ; 4 thức gì mua ngoài chợ về, cũng phải rảy nước đã rồi mới ăn ; họ còn giữ nhiều tập tục khác nữa như rửa chén bát, bình lọ và các đồ đồng. 5 Vậy, người Pha-ri-sêu và kinh sư hỏi Đức Giê-su : “Sao các môn đệ của ông không theo truyền thống của tiền nhân, cứ để tay ô uế mà dùng bữa ?” 6 Người trả lời họ: “Ngôn sứ I-sai-a thật đã nói tiên tri rất đúng về các ông là những kẻ đạo đức giả, khi viết rằng:
Dân này tôn kính Ta bằng môi bằng miệng,
còn lòng chúng thì lại xa Ta.
7Chúng có thờ phượng Ta thì cũng vô ích,
vì giáo lý chúng giảng dạy chỉ là giới luật phàm nhân.
8 Các ông gạt bỏ điều răn của Thiên Chúa, mà duy trì truyền thống của người phàm.” 9 Người còn nói : “Các ông thật khéo coi thường điều răn của Thiên Chúa, để nắm giữ truyền thống của các ông. 10 Quả thế, ông Mô-sê đã dạy rằng : ‘Ngươi hãy thờ cha kính mẹ’ và ‘kẻ nào nguyền rủa cha mẹ, thì phải bị xử tử !’ 11 Còn các ông, các ông lại bảo : ‘Người nào nói với cha với mẹ rằng : những gì con có để giúp cha mẹ đều là ‘co-ban’ nghĩa là lễ phẩm đã dâng cho Chúa’ rồi, 12 và các ông không để cho người ấy làm gì để giúp cha mẹ nữa. 13 Thế là các ông lấy truyền thống các ông đã truyền lại cho nhau mà huỷ bỏ lời Thiên Chúa. Các ông còn làm nhiều điều khác giống như vậy nữa !”

Bài chia sẻ của Yuse Luca:

1/ Có rất nhiều người, khi nói chuyện với người khác thì họ khoe rằng: Họ sống đạo rất tốt, bàn thờ đặt ở nơi cao ráo, hoa nến đầy đủ. Thế nhưng khi ra trước tòa Chúa thì công phúc của họ chẳng có gì, phải chăng đời sống đạo của họ chỉ toàn giả trá, sai lầm trong cách hành xử và minh chứng niềm tin, khiến cho Chúa không thể nào ban thưởng cho họ được, bởi họ chỉ giữ đạo hình thức.

2/ Thế giới hôm nay đầy những gian dối, giả trá, nên đức tính trung thực xem ra rất quý hiếm và cần thiết cho mối tương quan giữa cộng đoàn và xã hội.

3/ Thái độ giả hình của luật sĩ biệt phái nhắc nhở chúng ta phải sống chính trực, ngay thẳng, công minh hơn, trong mối tương quan đối với Thiên Chúa và tha nhân.

4/ Người ta có thể lừa dối nhau, sống giả nhân giả nghĩa trước mặt nhau, nhưng không thể nào qua mặt được Thiên Chúa.

5/ Bài học từ Tin Mừng hôm nay qua cuộc tranh luận với Biệt phái và Kinh sư, về việc rửa tay trước khi ăn. Giáo hội muốn nhắn nhủ chúng ta đừng quá lo lắng chú trọng để tuân giữ những tập tục của loài người mà sao lãng những giới luật của Thiên Chúa.

6/ Cuộc tranh luận nhắm đến hai tục lệ: a) Rửa tay trước khi ăn/ b) Của để phụng dưỡng cha mẹ, họ dạy rằng nếu đã dâng cho Chúa thì khỏi phải giúp đỡ cha mẹ. Như vậy họ muốn lấy tập tục của loài người để giết chết tinh thần của Lời Chúa.

7/ Rửa tay bên ngoài thì rất tốt. Nhưng chúng ta cũng cần quan tâm rửa sạch tâm hồn mình qua việc sám hối.

8/ Cặn kẽ qua việc dâng của lễ cho Thiên Chúa thì quá đúng, quá tốt, nhưng cũng không được sao nhãng điều răn Chúa dạy là phải thảo kính cha mẹ. Bởi vì cha mẹ là Đấng thay quyền Thiên Chúa để chăm sóc, dạy dỗ nuôi nấng chúng ta nên người tốt. Điều này chúng ta không được phép quên.

9/ Cần chú trọng hình thức bên ngoài, nhưng cũng cần phải sống nghiêm túc bên trong. Ví dụ: Thi hành những việc đạo đức thì phải nghiêm trang, đúng giờ, nhưng trong lòng thì không được lo ra chia trí, thiếu niềm tin, cậy, mến Chúa.

10/ Khi đi truyền giáo cho lương dân, cần chú trọng đến cái cốt yếu của lề luật. Đừng bận tâm đến cái tục lệ, đừng tìm cách gây cản trở cho những anh em ngoại giáo nhưng lại thành tâm thiện chí.

11/ Chúa trách Biệt phái, hay trách chúng ta?

a) Chỉ chuộng hình thức bề ngoài.

b) Chỉ nên chú trọng đến nội dung của các việc đạo đức.

c) Mau mắn nhiệt tình tuân giữ luật Chúa.

12/ Vệ sinh, lịch sự, xã giao bên ngoài nó cũng là những dấu chỉ nhắc chúng ta phải giữ sạch tâm hồn mình, đây là điều mà Chúa muốn con cái mình phải thực hiện.

Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin giúp con luôn biết sống và thực hành điều Chúa dạy bằng một Đức tin và lòng mến chân thành. Amen.

Bài chia sẻ của Hiền Lâm:

GỢI Ý SUY NIỆM

+ Việc rửa tay trước khi ăn là một thói quen tốt giúp an toàn vệ sinh, nó như là một nét văn hoá được các giáo viên mầm non tập cho trẻ từ thuở bé. Và ở nhiều nơi trên thế giới, việc rửa tay trước khi ăn đã trở thành một tập tục, thậm chí như là một điều buộc phải làm để giữ gìn vệ sinh. Tuy nhiên, đối với các Pharisiêu thì nó được giải thích như là một điều luật và là một nghi thức tôn giáo để đánh giá con người trong sạch hay dơ bẩn.

+ Bài Tin Mừng hôm nay kể về việc người Biệt Phái thắc mắc vì một số môn đệ Chúa Giêsu không rửa tay trước khi ăn.  Người Biệt Phái thắc mắc không vì việc Chúa Giêsu không giữ an toàn vệ sinh ăn uống, mà là cho rằng việc Chúa lỗi luật và vi phạm nghi thức tôn giáo truyền thống  về việc sạch dơ. Chính vì thế mà Chúa Giêsu không phải lên án việc rửa tay cũng như rửa chén đĩa hay những thứ đồ vật khác trước khi ăn, nhưng Người muốn nhân cơ hội để dạy cho các ông Pha-ri-sêu một bài học quan trọng hơn – một sự trong sạch đích thực là sự trong sạch cho tâm hồn, chứ không phải cái mã bề ngoài.

 + Vì quá câu nệ luật nên biệt phái Pharisiêu lẫn lộn cái chính yếu với cái phụ tùy, quá chú trọng đến cái phụ tuỳ bên ngoài mà đánh mất cái chính yếu bên trong là đức công bằng. Họ quan niệm giữ luật Chúa là tuân thủ những luật lệ, những nguyên tắc và những lễ nghi bề ngoài, nghiêm ngặt phần hình thức như "rửa tay trước khi ăn", "dâng lễ phẩm cho Chúa thay thế sự hiếu kính cha mẹ". Họ dùng nghi lễ bề ngoài, để thoái thác một bổn phận căn bản về phụng dưỡng cha mẹ, lấy quy ước của các tập tục phàm nhân do họ đặt ra để xóa bỏ đi điều răn của Thiên Chúa.

+ Đối với Chúa Giêsu, quan niệm về những đòi hỏi của Thiên Chúa được thể hiện lớn nhất bằng luật yêu thương. Ngài xem giữ luật là một cảm nghiệm sống ở trong lòng, một biểu hiện liên đới, nhân từ, vượt trên hình thức, là tấm lòng trong sạch và đời sống yêu thương.
Chúa Giêsu lấy một ví dụ về việc thực hành tập tục phàm nhân bịa ra để cho họ thấy, chẳng những đây không phải là luật Chúa mà còn có thể đi ngược lại Luật Chúa. Luật Thiên Chúa trong điều răn thứ tư là phải "hiếu thảo với cha mẹ của mình”.
Người Pharisêu giới hạn bổn phận con cái dựa trên hoàn toàn vật chất, một nghĩa vụ vật chất được họ gán cho nghĩa vụ đạo đức. Đối với Đức Giêsu, Ngài nhắc nhở cho các Pharisêu,và mọi thế hệ rằng:" Ngươi hãy thờ cha kính mẹ, và kẻ nào nguyền rủa cha mẹ, thì phải bị xử tử" (Mt 15,4). Thảo hiếu với mẹ cha không chỉ dừng ở của cải vật chất nhưng phải hiếu thảo bằng cả tấm lòng yêu thương và tôn kính. 
Ngày nay, thật đáng lo ngại là cho sự khủng hoảng đạo lý nơi nhiều gia đình. Có những người con chỉ dừng trên nghĩa vụ, bổn phận lo lắng cho cha mẹ của cải vật chất, mà quên đi cha mẹ còn phải được kính trọng và yêu mến. Vật chất chỉ là giá trị bề ngoài nhưng chính giá trị tinh thần, giá trị đạo đức mới quan trọng cho đời sống cha mẹ. Giá trị đạo đức bị đảo lộn bởi có những đứa con coi vật chất là trên hết, đặt tiền tài trên nghĩa vụ làm con, sẵn sàng gửi cha mẹ vào các nhà dưỡng lão mà quên rằng bổn phận của con cái là nuôi dưỡng, thăm hỏi khi cha mẹ còn sống, và cầu nguyện xin lễ cho các ngài khi đã qua đời.
+ Như vậy, Lời Chúa hôm nay nhắc nhở chúng ta, không thể có một sự thỏa hiệp nào giữa hai quan niệm luật hình thức và luật yêu thương; không thể san bằng nghi thức bên ngoài với lệnh truyền của Chúa; không dùng tập tục con người để trốn tránh giới răn Thiên Chúa dạy phải sống trọn đạo hiếu.

Lạy Chúa Giêsu, khi còn sống ở trần gian nơi gia đình Thánh Gia Nazareth, Chúa đã nêu gương về lòng đạo đức và vâng phục thánh Giuse và mẹ Maria. Xin cho chúng con cũng luôn biết tôn kính vâng lời và phụng dưỡng các bậc cha mẹ, xứng với công ơn sinh thành và dưỡng dục của các ngài đã dành cho chúng con. Amen


Thứ tư, 11/02/2015

Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Mác-cô. (Mc 7,14-23)

Đề tài: Làm chứng bằng hành động

14 Khi ấy, Đức Giê-su gọi đám đông tới mà bảo : “Xin mọi người nghe tôi nói đây, và hiểu cho rõ : 15 Không có cái gì từ bên ngoài vào trong con người lại có thể làm cho con người ra ô uế được ; nhưng chính cái từ con người xuất ra, là cái làm cho con người ra ô uế. 16 Ai có tai nghe thì nghe !”

17 Khi Đức Giê-su đã rời đám đông mà vào nhà, các môn đệ hỏi Người về dụ ngôn ấy. 18 Người nói với các ông : “Cả anh em nữa, anh em cũng ngu tối như thế sao ? Anh em không hiểu sao ? Bất cứ cái gì từ bên ngoài vào trong con người, thì không thể làm cho con người ra ô uế, 19 bởi vì nó không đi vào lòng, nhưng vào bụng người ta, rồi bị thải ra ngoài ?” Như vậy là Người tuyên bố mọi thức ăn đều thanh sạch. 20 Người nói : “Cái gì từ trong con người xuất ra, cái đó mới làm cho con người ra ô uế. 21 Vì từ bên trong, từ lòng người, phát xuất những ý định xấu : tà dâm, trộm cắp, giết người, 22 ngoại tình, tham lam, độc ác, xảo trá, trác táng, ganh tỵ, phỉ báng, kiêu ngạo, ngông cuồng. 23 Tất cả những điều xấu xa đó, đều từ bên trong xuất ra, và làm cho con người ra ô uế.”

Bài chia sẻ của Yuse Luca:

1/ Có những hạng người xấu mà cha ông chúng ta gọi họ bằng cái bụng độc ác. Nguyễn Du đã diễn tả những con người này trong truyện Kiều như sau:

“Bề ngoài thơn thớt nói cười

Bề trong nham hiểm giết người không dao”

2/ Chúa Yesus dạy các Môn đệ rằng: Cái có thể làm cho người ta ra ô uế không phải là những thứ từ bên ngoài vào, mà là những cái từ bên trong thoát ra.

3/ Luật thanh sạch và ô uế của các Kinh sư và Biệt phái làm cho người ta rơi vào lối sống giả hình. Chỉ coi trọng hình thức bên ngoài, điều Thiên Chúa đòi không phải là sự sạch sẻ bên ngoài nhưng là sự trong sạch trong tâm hồn, sự sạch của con tim.

4/ Sau khi khiển trách thói giữ luật vụ hình thức của các Kinh sư, Chúa Yesus đã giải thích cho họ bằng dụ ngôn để họ hiểu giữa cái thanh sạch và cái ô uế.

5/ “Ai có tai thì nghe”: Kiểu nói có ý phân biệt kẻ thiện chí và người chống đối với những lời Chúa dạy.

6/ Chúa giải thích cho các Môn đệ về Dụ ngôn cái thanh sạch và ô uế: Không phải từ cái bên ngoài vào bên trong con người nhưng từ bên trong con người xuất ra mới làm cho con người ra ô uế.

7/ Chúa dựa vào hình ảnh ăn uống, tiêu hóa để diễn tả: Mọi sự Chúa tạo dựng đều tốt đẹp nhưng do những tư tưởng, những ý định, những tâm tình bất chính của con người làm biến đổi thành những hành động xấu.

8/ Kinh sư và biệt phái nhấn mạnh đến việc thanh tẩy phần xác hơn là sự trong sạch phần hồn, họ coi trọng hình thức bề ngoài hơn là sống bác ái và công bằng xã hội.

9/ Họ coi trọng việc rửa tay và chén dĩa trước khi ăn vì cho rằng tay bẩn sẽ làm ô uế con người. Trong khi đó họ lại cọi nhẹ cõi lòng là nơi chất chứa bao tâm tình ghen tuông, thù ghét tha nhân và đủ thứ toan tính phạm tội.

10/ Chúa Yesus đặt sự thanh sạch tâm hồn lên trên sự thanh sạch thân xác. Vì chính từ cõi lòng mà con người xây dựng cuộc sống chân lý của mình. Tâm hồn trong sạch hay không, không do các hoàn cảnh phụ thuộc bên ngoài nhưng do con người quyết định chọn lấy một cách ý thức sự tự do trong thâm tâm của mình.

11/ Chúa Yesus dạy rằng:  Tư tưởng, ý muốn, hành động là trong sáng hay vẫn đục, tốt hay xấu, đạo đức hay tội lỗi thì tùy vào nguồn gốc của chúng, tức là tùy vào cõi lòng con người.

12/ Hôm nay Chúa dạy các Tông đồ rằng: Khuôn khổ hẹp hòi của tôn giáo cũ không còn hợp với những đòi hỏi của một tôn giáo mới mà người sẽ thiết lập. Bởi vì các Tông đồ sẽ được sai đến với các dân tộc thuộc mọi nền văn hóa rất khác biệt với môi trường ở Do Thái. Các ông cần chú ý đế những điều chính yếu, đừng lúng túng hay quan tâm đến những tục lệ cổ truyền là những cái có thể ngăn cản những anh em ngoại giáo có thành tâm thiện chí không thể gia nhập vào giáo hội Chúa được.

13/  Luật thanh sạch làm cho người ta thêm sống giả hình, vụ hình thức bên ngoài. Bởi vì điều Thiên Chúa đòi hỏi không phải là những hình thức bên ngoài nhưng là sự trong sạch trong tâm hồn.

14/ Hãy chú ý đến tính chất công việc hơn là hình thức công việc, sống tinh thần luật hơn là hình thức bên ngoài của luật. Cần có 1 lương tâm chân chính, trong sạch, rộng mở. Chúng ta sẽ yêu Chúa đích thực và yêu tha nhân chân thành, vì yêu là chu toàn luật.

Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin cho con biết sống ngay thẳng, trong sạch để con có thể nhìn thấy Chúa luôn luôn. Amen.

Bài chia sẻ của Hiền Lâm:

GỢI Ý SUY NIỆM

- Tiếp nối Tin Mừng ngày hôm qua, Chúa Giêsu tiếp tục tranh luận về những quan niệm sạch – dơ của người Do-thái.
- Lời dạy của Chúa Giêsu hôm nay lên án chuyện sạch – dơ, xem ra chẳng ăn khớp gì với nhau, bởi khi nói cái đi vào thân thể con người là thực phẩm ăn uống và cái xuất ra từ con người lại nói đến tư tưởng. Đó là hai phạm trù khác nhau giữa vật chất và tinh thần. Thật ra, Chúa Giêsu dung chính cái lối quan niệm sai lầm về tục tục của Do-thái để tranh luận với họ. Họ coi những chuyện ăn uống đồ ăn vật chất lại làm cho tâm hồn thuộc tinh thần ra dơ uế hoặc thanh sạch.
- Chuyện đồ ăn thức uống hằng ngày chỉ là nhu cầu nuôi sống thể xác, nhưng đã bị các kinh sư đẩy lên thành một thứ luật lệ và thậm chí đặt nó thành định chế tôn giáo. Họ phân định ra những thức ăn nào là dơ và thức ăn nào là sạch, thức ăn nào bị cấm và thức ăn nào được ăn, thức ăn nào thành tội và thức ăn nào là thánh…
- Chúa Giêsu không đồng tình với cách phân biệt này, Người khẳng địnhmọi thức ăn đều sạch, chỉ có long người mới là nguồn gốc của sự ô uế (x. Mc 7,19).
- Đành rằng có thể có những đồ ăn thức uống có thể làm ảnh hưởng đến sức khoẻ vì có độc hoặc không đảm bảo vệ sinh, nhưng chắc chắn không có thứ thực phẩm nào làm cho tâm hồn ra ô uế được. Sự ô uế của tâm hồn chỉ xảy đến từ những tư tưởng xấu và những hành động xấu mà Chúa Giêsu đã liệt kê ra hôm nay: “Vì từ bên trong, từ lòng người, phát xuất những ý định xấu: tà dâm, trộm cắp, giết người, ngoại tình, tham lam, độc ác, xảo trá, trác táng, ganh tỵ, phỉ báng, kiêu ngạo, ngông cuồng. Tất cả những điều xấu xa đó, đều từ bên trong xuất ra, và làm cho con người ra ô uế." (Mc 7,21-23).
- Tuân giữ lề luật không phải câu nệ theo mặt chữ, mà với cả lòng yêu mến và bác ái với mọi người. Vì quá câu nệ luật nên người Pharisiêu lẫn lộn cái chính yếu với cái phụ tùy, quá chú trọng đến cái phụ tuỳ bên ngoài mà đánh mất cái chính yếu bên trong là đức công bằng. Lo rửa tay rửa chén đĩa cho sạch, mà tâm hồn thì nhơ uế đầy gian tà cướp bóc, an tâm với những việc giữ luật bề ngoài mà không màng tới tinh thần. Đó là lối sống đóng kịch và khoe khoang khi muốn tỏ ra cho những người xung quanh thấy những việc làm của họ để được ca tụng. 
- Lời Chúa Giêsu nói với người Pha-ri-sêu cũng là lời cảnh tỉnh cho con người thuộc mọi thời đại. Bên ngoài người ta có thể là những người rất đạo mạo, lịch sự, danh giá, chức quyền, sang trọng, nhưng bên trong lại chất chứa đầy sự tham lam độc ác “đầy những chuyện cướp bóc, gian tà”. Bên ngoài đẹp như hàng Nhật, nhưng bên trong thì là linh kiện rởm của Trung Quốc. Nhiều người chúng ta ưa tô điểm cho vẻ bề ngoài của mình để được nổi trội, kể cả việc làm phúc bố thí, nhưng bên trong đầy những mưu mô ngầm ý về danh tiếng và danh vọng. 
- Lời Chúa mời gọi chúng ta trong khi lo trang điểm cho mình vẻ đẹp bề ngoài, thì cũng lo trang sức cho tâm hồn những nhân đức thánh thiện, lo cải hoá đời sống để được đổi mới trong mọi sự. Sống đạo với nghi lễ, làm đủ việc đủ giờ mà thôi thì chưa đủ, nhưng phải có tâm tình bên trong, và trong đời sống thường ngày, phải tỏ hiện lòng yêu mến Thiên Chúa và bác ái với mọi người.
Lạy Chúa, xin cho chúng con trong khi biết lo làm đẹp bề ngoài, thì cũng lo cho linh hồn mình nên trong sạch trước mặt Thiên Chúa. Amen

 

Thứ năm, 12/02/2015

Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Mác-cô. (Mc 7,24-30)

Đề tài: Đức tin chất phác

24 Khi ấy, Đức Giê-su đến địa hạt Tia. Người vào một nhà nọ mà không muốn cho ai biết, nhưng không thể giấu được. 25 Thật vậy, một người đàn bà có đứa con gái nhỏ bị quỷ ám, vừa nghe nói đến Người, liền vào sấp mình dưới chân Người. 26 Bà là người Hy-lạp, gốc Phê-ni-xi thuộc xứ Xy-ri. Bà xin Người trừ quỷ cho con gái bà. 27 Người nói với bà : “Phải để cho con cái ăn no trước đã, vì không được lấy bánh dành cho con cái mà ném cho chó con.” 28 Bà ấy đáp : “Thưa Ngài, đúng thế, nhưng chó con ở dưới gầm bàn lại được ăn những mảnh vụn của đám trẻ nhỏ.” 29Người nói với bà : “Vì bà nói thế, nên bà cứ về đi, quỷ đã xuất khỏi con gái bà rồi.” 30 Về đến nhà, bà thấy đứa trẻ nằm trên giường, và quỷ đã xuất khỏi.

Bài chia sẻ của Yuse Luca:

1/ Một người bị lạc lối trong sa mạc, anh ta kể lại rằng: Lúc ấy anh ta hoàn toàn tuyệt vọng, nhưng rồi anh lấy hết lòng tin tưởng, anh đã quỳ xuống cầu nguyện. “Thế Chúa có giúp anh không?” một người bạn hỏi. “Tôi không biết!”. Nhưng một lúc sau có một nhà thám hiểm xuất hiện và ông ta đã chỉ lối cho tôi.

2/ Qua cuộc đối thoại với người đàn bà dân ngoại, Chúa đã gián tiếp lên án quan niệm sai lầm của họ về ơn cứu độ của dân Do Thái.

3/ Với câu trả lời đầy khôn ngoan và trọn niềm tin tưởng của người đàn bà. Chúa Yesus đã làm sáng lên một chân lý: Ai mở lòng trước tình thương và quyền năng của Thiên Chúa thì đều được hưởng trọn vẹn ơn cứu độ của Ngài.

4/ Sứ mạng cứu thế của Chúa Yesus không phải là một chương trình cứng nhắc, đó là phải để cho con cái ăn no trước đã. Người Do Thái luôn tự hào mình là dân riêng, Chúa Yesus đã phải hủy bỏ nguyên tắc hành động ấy để giúp cho mẹ con người đàn bà này thoát khỏi khốn cùng, vì con bà bị quỷ ám.

5/ Công việc truyền giáo không nên cứng nhắc về nơi chốn, hay hình thức, đối tượng, hoàn cảnh, phương tiện. Miễn sao chúng ta đáp ứng được nhu cầu cứu giúp tha nhân.

6/ Việc Chúa chữa cho đứa con gái của người đàn bà ngoại giáo, ý Chúa muốn chứng tỏ cho các Môn đệ biết: Một ngày kia tất cả lương dân cũng được hưởng ơn cứu độ, đó là tính cách phổ quát của ơn cứu độ mà Thiên Chúa muốn ban cho loài người.

7/ Bài học từ đoạn Tin Mừng: Ý Chúa muốn dạy chúng ta trong các hoạt động tông đồ, chúng ta đừng để cho tình cảm đời thường, tạm bợ, bồng bột chi phối mà phải ý thức tầm quan trọng của việc chúng ta đang làm.

8/ Đức tin của người đàn bà gốc dân ngoại thì khiêm tốn và mạnh mẽ, bà sấp mình dưới chân Chúa và tự nhận mình bất xứng nhưng vẫn tin tưởng để xin Chúa nhận lời mình cầu xin.

9/ Mạnh mẽ vì bà đã không nãn lòng khi bị Chúa xua đuổi thách thức gần như là bị bỏ rơi, bị từ chối lời van xin. Và vì bà đã tin theo lời Chúa dạy chứ không cần nại đến bằng chứng bên ngoài để nâng đỡ niềm tin của bà.

10/ Bà là mẫu gương cho những ai có lòng tin khiêm nhường và mạnh mẽ, kiên trì khi cầu xin điều gì với Chúa.

11/ Nếu con gái của người đàn bà này được Chúa trừ quỷ là do hiệu quả của Đức Tin bền của người Mẹ. Vì thế công phúc của người này có thể ảnh hưởng tốt đến phần rỗi của người kia.

12/ Nếu đã tin mạnh mẽ thì tâm hồn sẽ không bị xao xuyến cho dù có gặp Chúa thử thách. Ngay cả khi Thiên Chúa che dấu sự hiện diện, sự lắng nghe của Ngài.

13/ Ơn cứu độ của mỗi người đều có sự tác động của cộng đoàn, của người khác cầu nguyện cho. Vì thế nếu chúng ta năng xin người khác cầu nguyện cho mình thì ngược lại, mình cũng phải siêng năng cầu nguyện cho kẻ khác để đáp lễ (Lc 5,17-26).

Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin cho con luôn tin tưởng cậy trông vào Chúa cho dù tâm hồn chúng con đầy tội lỗi. Với Chúa, Chúa chỉ yêu kẻ có tội sớm biết ăn năn trở lại, xin cho con luôn biết ăn mày lòng thương xót Chúa. Amen.

Bài chia sẻ của Hiền Lầm: 

GỢI Ý SUY NIỆM

Bài Tin Mừng hôm nay kể việc Chúa Giêsu mở rộng việc truyền giáo xuống miền duyên hải - địa hạt Tyrô và Siđôn. Tại đây, Người gặp một người đàn bà ngoại giáo đến xin người trừ quỷ cho con gái của bà. Cuộc đối thoại và việc chữa lành trong câu chuyện làm nổi bật lên hai đặc tính: Niềm tin và ơn cứu độ phổ quát:
01.  Sự thử thách niềm tin
Trước sự cầu xin của người đàn bà ngoại giáo (không thuộc Do-thái giáo), lời trả lời đầu tiên của Chúa Giêsu nghe có vẻ nặng nề và miệt thị, nhưng cũng qua đó cho thấy niềm tin của người đàn bà rất mạnh vượt lên trên mọi ngăn cách tôn giáo, sự kỳ thị và có thể cả sự khinh khi. 
“Phải để cho con cái ăn no trước đã, vì không được lấy bánh dành cho con cái mà ném cho chó con." Câu nói này có vẻ mang dáng dấp của một sự khinh miệt và xúc phạm danh dự (điều này chúng ta sẽ bàn sau), nhưng thật không ngờ người đàn bà không nao núng theo tính tự ái mà còn thân thưa: "Thưa Ngài, đúng thế, nhưng chó con ở dưới gầm bàn lại được ăn những mảnh vụn của đám trẻ con." Trước đức tin cao độ như thế, Chúa Giêsu đành chào thua mà ban cho bà điều bà xin. Bà tin lòng thương xót của Chúa bao la, chắc chắn cũng vượt ra bên ngoài dân Do-thái, nên bà có thể hưởng được những mảnh vụn của lòng thương xót của Thiên Chúa. Thiên Chúa thương yêu mọi người, muốn cứu rỗi mọi người. Lòng tin khiêm tốn bền vững của con người càng chiếm được tình yêu và ơn cứu rỗi của Chúa.
Chúng ta cũng thế, trong cầu nguyện, nhiều lần chúng ta cũng cảm nhận như Chúa từ chối, nên rất cần sự kiên trì tin tưởng và tu luyện đức tin mình được vững chắc. Càng gặp khó khăn đức tin của chúng ta càng lớn lên, càng sâu sắc và giàu kinh nghiệm. Càng gặp khó khăn trong đời sống, đức tin của chúng ta càng có giá trị khi ta một mực trung thành với Chúa, đức tin của chúng ta sẽ rạng rỡ trước mặt mọi người, và trước mặt Thiên Chúa. 

02. Ơn cứu độ phổ quát.
Trở lại với vấn đề ở trên: Liệu câu nói của Chúa Giêsu có mang tính miệt thị không?
Sứ mạng của Chúa Giêsu được khẳng định từ đầu là ưu tiên tìm kiếm con chiên lạc nhà Israel trước: “Thầy chỉ được sai đến cứu những con chiên lạc nhà Israel mà thôi”. Cũng như Chúa đã chỉ thị khi sai nhóm mười hai “Anh em đừng đi về phía các dân ngoại, cũng đừng vào thành nào của dân Samaria. Tốt hơn, là hãy đến với các con chiên lạc nhà Israel” (Mt 10, 5-6). Mãi cho đến thời các Tông Đồ, chính thánh Phêrô vẫn không dám đến với dân ngoại sau khi nhận được thị kiến về cái khăn buộc túm bốn góc chứa đầy những rắn rết bọ cạp mà Chúa bảo thánh nhân làm thịt mà ăn (x.Tđcv 10,9-16). Thánh Phaolô và Barnaba cũng từng khẳng định sứ mạng này (x.Tđcv 13,46-47). Đây là chương trình của Thiên Chúa qui tụ dân Israel trước rồi mới đến muôn dân thiên hạ. Vì thế, câu nói của Chúa Giêsu: "Không được lấy bánh dành cho con cái mà ném cho chó con" không thể giải thích đó là dấu biểu thi sự khinh miệt của Người đối với người khác đạo; đúng hơn, Chúa muốn mọi người đừng quên ưu thế của người Do-thái trong việc thừa hưởng ơn cứu độ, bởi vì Thiên Chúa đã chọn cha ông họ và muốn tỏ lòng trung thành với cha ông họ. Người Do-thái được ưu tiên, chứ không phải là những người duy nhất được hưởng ơn cứu độ; vì thế, dù quan tâm săn sóc người Do-thái nhiều đến đâu, Chúa Giêsu cũng không để trở thành vật sở hữu độc quyền của họ, Người vẫn có tự do bày tỏ tình thương đối với người khác.
Tuy vậy tấm lòng của Chúa Giêsu vẫn hằng rộng mở trước lời cầu xin của người dân ngoại như viên đại đội trưởng thành Caphanaum và người đàn bà ngoại giáo miền Tyrô. Họ là hoa quả đầu mùa sứ điệp của Người, sau đó các môn đệ Người sẽ tiếp nối để mở rộng cửa tiếp đón muôn dân nước vào Nước Trời. Có thể nói, khi người đàn bà ngoại giáo với niềm tin mãnh liệt vượt qua cả sự ngăn cách tôn giáo và sự kỳ thị dân tộc để đến với Chúa, thì Chúa Giêsu cũng sẵn sàng vượt qua sứ mạng ban đầu để đến với bà và chữa lành cho con gái bà.
Lạy Chúa,  xin ban cho mọi người chúng con có một đức tin vững chắc, luôn trung thành với Chúa, luôn tin tưởng cậy trông vào Chúa là Đấng duy nhất có quyền năng làm được mọi sự, cho dù bất cứ hoàn cảnh nào xảy đến cho chúng con. Amen

 

Thứ sáu, 13/02/2015

Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Mác-cô. (Mc 7,31-37)

Đề tài: HÃY MỞ TAI, MỞ MIỆNG RA

 

1 Khi ấy, Đức Giê-su bỏ vùng Tia, đi qua ngả Xi-đôn, đến biển hồ Ga-li-lê vào miền Thập Tỉnh. 32 Người ta đem một người vừa điếc vừa ngọng đến với Đức Giê-su, và xin Người đặt tay trên anh. 33 Người kéo riêng anh ta ra khỏi đám đông, đặt ngón tay vào lỗ tai anh, và nhổ nước miếng mà bôi vào lưỡi anh. 34 Rồi Người ngước mắt lên trời, thở dài và nói : Ép-pha-tha, nghĩa là : hãy mở ra ! 35 Lập tức tai anh ta mở ra, lưỡi như hết bị buộc lại. Anh ta nói được rõ ràng. 36 Đức Giê-su cấm họ không được kể chuyện đó với ai cả. Nhưng Người càng cấm, họ càng đồn ra. 37 Họ hết sức kinh ngạc, và nói : “Ông ấy làm việc gì cũng tốt đẹp cả : ông làm cho kẻ điếc nghe được, và kẻ câm nói được.”

Bài chia sẻ của Yuse Luca:

1/  Thiên Chúa tạo nên con người, Ngài ban cho tiếng nói, một thứ ngôn ngữ đặc biệt mà không có loài thụ tạo nào khác có được. Tiếng nói là sự biểu lộ sinh động nhất của sự sống, khi chúng ta nói cũng chính là lúc chúng ta cho mọi người biết là chúng ta đang sống. Tiếng nói cũng giúp chúng ta sống cùng và sống với người khác.

2/ Câm điếc là một bất hạnh, bất hạnh ở chổ người ta có miệng mà không thể thốt lên lời nói yêu thương. Có tai mà không nghe được những lời góp ý tốt lành và chân thành.

3/ Chúa chữa bệnh câm điếc cũng là dịp để bày tỏ việc Chúa đến cứu độ nhân loại, qua việc cứu con người khỏi bị điếc trong tâm hồn.

4/ Chúa chữa bệnh điếc để con người có thể nghe lời Chúa. Chữa bệnh câm để con người có thể tuyên xưng niềm tin và ca tụng, tôn vinh Thiên Chúa.

5/ Khi Chúa muốn chữa bệnh câm điếc, Chúa chỉ cần một quyết định dễ dàng và thoáng qua. Nhưng ở đây Chúa phải đón tiếp anh ta, sờ tai, sờ lưỡi; cầu xin Chúa cha cho anh ta và nói lên một lời cứu chữa. Những cử chỉ kia Chúa dùng để chăm sóc anh ta cho chúng ta thấy Chúa muốn lưu tâm đến anh ta và muốn can thiệp vào đời sống của anh ta bằng quyền năng siêu việt của Ngài.

6/ Khi chúng ta muốn cứu giúp ai, chúng ta cần có việc làm cụ thể, thiết thực liên hệ đến chính những nhu cầu hiện tại của người được cứu chữa để giúp họ nhận ra tình thương đích thực.

7/ Bài Tin Mừng mô tả cách Chúa chữa như một thầy thuốc thông thường: Lấy ngón tay, bôi nước miếng vào lưỡi Chúa làm như vậy để: đánh tan một quan niệm có sẵn về Đấng Thiên sai của người Do Thái: một Đấng uy quyền luôn thể hiện bằng những việc lừng lẫy, hiển hách, hào nhoáng bề ngoài.

8/ Mặc khác Chúa muốn người ta đón nhận mầu nhiệm Thập giá, mầu nhiệm Cứu thế bằng cách chịu khổ nạn. Chúa sẽ cứu nhân loại khỏi bệnh câm điếc về tinh thần bằng cái chết treo trên thập giá, một điều khiến cho chẳng có ai có thể ngờ trước được.

9/ Muốn nhận ơn cứu độ của Chúa để chữa trị bệnh câm điếc về tinh thần. Chúng ta phải tự hủy mình đi để lắng nghe Lời Chúa, để ca tụng Chúa và thờ lạy vinh quang của Người.

10/ Chúa Yesus ngước mắt lên trời, kêu một tiếng: Cử chỉ này được giải thích là Chúa Yesus hướng về Chúa Cha với một lời cầu xin khẩn thiết, Chúa Yesus cầu xin với toàn thân của Ngài. Đàng khác cũng nói lên rằng Người rất cảm thương người bệnh.

11/ Khi cầu nguyện cho người đau khổ. Chúng ta cần có tâm tình cảm thông, hiệp thông bằng cử chỉ, lời nói và việc làm thích hợp; đồng thời phải biết hướng lòng lên Thiên Chúa với tấm lòng tha thiết nguyện cầu cho họ.

12/ Khi lãnh nhận bí tích rửa tội. Người Ki-tô hữu đã được Chúa mở tai, mở miệng, để chúng ta có thể lắng nghe Lời Chúa và ca tụng Thánh danh Chúa trong cuộc đời của chúng ta.

Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin mở tai con để con biết lắng nghe lời con của Chúa, xin cũng mở miệng con để con biết ca tụng Chúa suốt đời con. Amen.

Bài chia sẻ của Hiền Lâm:

GỢI Ý SUY NIỆM

- Bệnh câm và điếc thường đi đôi với nhau, vì khi không nghe được gì thì cũng chẳng biết gì để nói. Bệnh câm hay ngọng và điếc tuy không bị tách lìa khỏi đời sống xã hội, nhưng lại bị ngăn cách khỏi sự giao tiếp đối thoại với nhau. Người điếc hoàn toàn thiệt thòi về mọi âm thanh diễn ra xung quanh mình và đặc biệt không hiểu được người khác nói gì dù lời nói của họ có liên hệ đến mình. Còn người câm hay ngọng thì lại rất thiệt thòi về những tâm tư tình cảm ước muốn mình muốn diễn tả, đôi khi còn bị chê trách, hiểu lầm và chế nhạo. Chính sự câm điếc tuy không lấy đi hoàn toàn sự liên đới với tha nhân, nhưng vì bị hạn chế hai giác quan cần thiết này đã dần dần đẩy họ ra khỏi mọi sinh hoạt cộng đồng, phần chỉ vì không nghe không hiểu và không diễn tả được, phần vì mặc cảm và sự khinh khi… cuối cùng dẫn đến tình trạng bơ vơ bất hạnh ngay giữa người than và cộng đồng.
- Tin Mừng hôm nay kể lại việc Chúa Giêsu chữa lành cho một người vừa bị ngọng vừa bị điếc bằng cách kéo riêng anh ra khỏi đám đông, đặt ngón tay vào lỗ tai anh, và nhổ nước miếng mà bôi vào lưỡi anh, rồi Người ngước mắt lên trời, rên một tiếng và nói: "Ép-pha-tha", nghĩa là: hãy mở ra! Lập tức tai anh ta mở ra, lưỡi như hết bị buộc lại và anh ta nói được rõ ràng.
- Hành động chữa lành của Chúa Giêsu hôm nay xem ra phức tạp hơn nhiều so với những lần trước đó: Thay vì một lời ra lệnh hoặc một cử chỉ đặt tay như cách Người thường làm, thì với người điếc - ngọng này, Chúa Giêsu phải dung ngón tay xỏ vào tai, dung nước miếng của mình bôi lên lưỡi bệnh nhân, rồi thở dài không nhìn vào anh mà nhìn lên trời mà nói: Hãy mở ra… Phải chăng, cách thức chữa bệnh này mang một ý nghĩa đặc biệt nào đó?
- Có lẽ cách thức chữa trị này mang tính biểu tượng vì tình trạng của con người lúc bấy giờ đã ra nặng nề làm ngơ giả điếc trước Tin Mừng và mọi miệng lưỡi không còn ca ngợi Thiên Chúa nữa. Tâm trạng Chúa Giêsu “rên” - “thở dài” và hô lên: Ép-pha-tha! Điều này vừa diễn tả sự rên siết của Người vừa như là một tiếng hét thấu trời xanh để mở đôi tai còn đóng lại của nhân loại: HÃY MỞ RA.
- Đó cũng là thực trạng của nhân loại hôm nay, cách riêng với nhiều người trong chúng ta, khi làm ngơ trước Lời Chúa và điều hay lẽ phải, bịt tai trước những lời góp ý xây dựng; miệng lưỡi không còn dùng để đọc kinh, ca ngợi và rao truyền chân lý của Chúa, cũng như im lặng trước những bất công và không dám nói lên sự thật.

ÉP-PHA-THA – HÃY MỞ RA, lạy Chúa Giêsu xin hãy đến mở tai lòng chúng con để chúng con nghe lời Chúa dạy và mở miệng chúng con để chúng con ca ngợi danh và rao truyền danh Chúa. Amen

 

Thứ bảy, 14/02/2015

Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Mác-cô. (Mc 8,1-10)

Đề tài: HÃY CỘNG TÁC VỚI CHÚA

1 Trong những ngày ấy, có rất đông dân chúng, và họ không có gì ăn, nên Đức Giê-su gọi các môn đệ lại mà nói : 2 “Thầy chạnh lòng thương dân chúng, vì họ ở luôn với Thầy đã ba ngày rồi mà không có gì ăn ! 3 Nếu Thầy giải tán, để họ nhịn đói mà về nhà, thì họ sẽ bị xỉu dọc đường. Trong số đó, lại có những người ở xa đến.” 4 Các môn đệ thưa Người : “Ở đây, trong nơi hoang vắng này, lấy đâu ra bánh cho họ ăn no ?” 5 Người hỏi các ông : “Anh em có mấy chiếc bánh ?” Các ông đáp : “Thưa có bảy chiếc.” 6 Người truyền cho họ ngồi xuống đất. Rồi Người cầm lấy bảy chiếc bánh, dâng lời tạ ơn, và bẻ ra, trao cho các môn đệ để các ông dọn ra. Và các ông đã dọn ra cho dân chúng. 7 Các ông cũng có mấy con cá nhỏ. Người đọc lời chúc tụng, rồi bảo các ông dọn luôn cá nữa. 8 Dân chúng đã ăn và được no nê. Người ta nhặt lấy những mẩu bánh còn thừa : bảy giỏ !9 Số người ăn độ chừng bốn ngàn người. Người giải tán họ. 10 Lập tức, Đức Giê-su xuống thuyền với các môn đệ và đến miền Đan-ma-nu-tha.

Bài chia sẻ của Yuse Luca

1/ Một Giáo lý viên hỏi một bạn Dự tòng: Điều gì khiến anh theo học lớp giáo lý này? Vì công việc nên tôi thường vắng nhà, mẹ tôi già lại thường hay đau bệnh và cần được chăm sóc. Có một nhóm từ thiện công giáo thường đến chăm sóc cho mẹ tôi, vì thế tôi thường tự hỏi: Vì sao những người này lại dám hy sinh như thế? Đạo công giáo đã dạy điều gì khiến họ dám sống quảng đại bác ái như vậy? Sau thời gian tìm hiểu, tôi đã quyết định theo đạo.

2/ Chúa Yesus làm phép lạ hóa bánh ra nhiều và trao cho các Tông đồ phân phát. Chúa muốn chúng ta học hỏi cách làm của Chúa bằng cách đóng góp phần nhỏ để tình yêu Chúa được thể hiện tới tay anh em chúng ta.

3/ Phép lạ xảy ra thường bắt đầu bằng những đóng góp nhỏ mọn, tầm thường nhất của chúng ta. Chúa chỉ cần một chút quảng đại của chúng ta là Người có thể thực hiện những điều kỳ diệu mà ít có ai ngờ tới.

4/ Trong trình thuật thứ nhất phép lạ hóa bánh ra nhiều lần thứ nhất (Mc 6,34-44), Chúa thương đám đông vì họ như bầy chiên không người chăn dắt. Còn ở đây, hôm nay (Mc 8,1-10), Chúa Yesus chạnh lòng thương đám đông vì tình trạng khốn quẩn của họ. Phép lạ hôm nay diễn tả lòng từ bi thương xót của Chúa.

5/ Trong hai trình thuật: Tác  giả dùng những từ ngữ giống nhau hay có đặc tính tương đương để miêu tả các động tác của Chúa Yesus khi Người làm phép lạ: "Cầm lấy bánh, dâng lời chúc tụng, bẻ ra....". Nhờ những thành ngữ quen thuộc đó nên cả hai trình thuật nối kết với trình thuật Chúa Yesus lập Phép Thánh Thể.

6/ Phép lạ hóa bánh lần thứ nhất (Mc 6,35-44): Trong địa hạt Do Thái, cho người Do Thái, Chúa Yesus đọc lời chúc tụng. Đây là những từ ngữ quen thuộc với người Do Thái, còn dư 12 thúng là kiểu của người Do Thái, con số 12 chỉ dân tộc Israel.

7/ Cộng đoàn đầu tiên của người Do Thái đạo Ki-tô được thành lập chung quanh nhóm 12, như là 12 tổ phụ Israel tiên khởi.

8/ Phép lạ hóa bánh lần hai (Mc 8,1-10): Giữa miền thập tỉnh, vùng lương dân. Đức Yesus tạ ơn! Từ ngữ quen thuộc với anh em lương dân trong tiếng Hy Lạp.

9/ "Bảy": Là con số của 7 phó tế, những người điều hành đầu tiên của cộng đoàn Hy Lạp. Đây là biến cố rất quan trọng để anh em Hy Lạp gia nhập Ki-tô giáo và tạo cho họ có cảm tưởng là họ cùng chung một bàn tiệc (Cv 6), bàn tiệc do Chúa Yesus hiến tặng được mở rộng ra đón tiếp mọi người.

10/ Ở xa: Đây được hiểu về xa địa lý, nhưng là hiểu về tinh thần, đó là anh em lương dân; và hiểu về luân lý, đó là những người xa Chúa do tội lỗi, do khô khan, nguội lạnh. Vì thế Chúa cho những người này tham dự bữa ăn bánh hóa nhiều là dấu chỉ Chúa mời gọi mọi người đến tham sự tiệc cưới nước trời và ngày từ bây giờ là bàn tiệc Thánh thể.

11/ Người Môn đệ chia bánh cho dân chúng bằng cách rao giảng Tin Mừng của Chúa cho mọi người để mọi người đều được dự tiệc Thiên Quốc. Vì thế Phụng vụ Lời Chúa, trong Thánh lễ được gọi là bàn tiệc Lời Chúa.

12/ Các Môn đệ cộng tác với Chúa để nuôi dưỡng đám đông. Họ được Chúa sai đi, họ biết rõ những gì cần làm nhưng họ lại thiếu phương tiện => "Nơi hoang địa lấy đâu ra bánh..."

13/ Ngày nay chúng ta cũng luôn gặp như thế: Chúa mời gọi chúng ta cộng tác, chúng ta phải làm hết những gì theo khả năng, còn lại những thứ khác chúng ta thiếu, Chúa sẽ hoàn tất. Chúng ta không được phép ngồi không để đòi hỏi phải đủ phương tiện.

Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin cho con mau mắn đóng góp phần mình vào chương trinh cứu độ của Chúa. Amen.

Bài chia sẻ của Hiền Lâm:

GỢI Ý SUY NIỆM

Hôm nay, khi đến với dân chúng, Chúa Giêsu thực hiện hai công việc của Đấng Cứu Thế, đó là chữa lành và nuôi dưỡng dân Người. Cả hai đều nói lên lòng thương xót vô bờ bến của Thiên Chúa đối với con người, nhất là những người đau khổ, vì họ vừa mang lấy bệnh tật thể lý vừa mang nặng bệnh tật tâm linh, vừa đói khát của ăn vật chất vừa đói khát của nuôi linh hồn. Hành động yêu thương của Chúa được cụ thể qua việc ra tay chữa lành các bệnh tật cho dân, và đặc biệt chạnh lòng thương hoá bánh ra nhiều để nuôi dưỡng họ.
Và đây là lần thứ hai Chúa Giêsu hoá bánh ra nhiều để nuôi dân chúng vì lòng cảm thông và mời gọi chúng ta cũng noi gương Người san sẻ cho nhau.

1. Biết cảm thương như Chúa Giêsu.
Chúa Giêsu chạnh lòng thương (cái đói vật chất cũng như tinh thần của con người).
Tuy nhiên, Chúa không dùng quyền năng để hô biến đem của ăn từ đâu tới, nhưng Ngài muốn con người cộng tác dâng lên của ăn từ bàn tay lao động của con người (nghề trồng trọt – bánh; nghề đánh lưới - cá). 
Từ đó, Chúa Giêsu cũng muốn chúng ta:
- Cần có tâm trạng “chạnh lòng thương” của Chúa Giêsu trước những người kém may mắn, những người đói khát cả tinh thần lẫn vật chất (nghèo tinh thần là đói khát Lời Chúa và Thánh Thể..., nghèo đói vật chất là thiếu những nhu cầu tối thiểu cho cuộc sống).
Rồi đi đến hành động như Chúa Giêsu là dâng lời tạ ơn Thiên Chúa Cha rồi bẻ ra phân phát cho dân: Chúng ta dừng lại ở các động từ “tạ ơn”, “bẻ ra” và “trao”.:
- Chia sẻ: Giúp đỡ người khô khan trở về với Chúa, san sẻ phần mình cho kẻ đói nghèo trong mức độ có thể.
- Tạ ơn: mỗi người dâng cho Chúa phần của mình, dâng lời tạ ơn Chúa đã ban cho chúng ta lương thực hắng ngày.
- Bẻ ra: Mọi người đừng ăn một mình, nhưng hãy bẻ ra để chia cho những người khác thiếu may mắn hơn chúng ta.
- Trao cho: Nhạy bén trước nhu cầu của người đang đói mà đến trao cho họ, chứ không đợi họ phải xin rồi mới cho.

2. Chính anh em hãy cho họ ăn.
Chúa chỉ đích danh từng người chúng ta, CHÍNH ANH, CHÍNH CHỊ, CHÍNH CON chứ không phải ông này bà kia cho họ ăn.
Nghĩa là chính mỗi người chúng ta có liên đới trách nhiệm với mọi người xung quanh chúng ta (nơi giáo xứ, trường học, nơi làm việc) cả tinh thần và vật chất.
- Về tinh thần: Có trách nhiệm về đức tin và đạo đức với cận nhân. Đó không phải chỉ là chuyện chỉ dành cho cha xứ, dành cho các Giáo Lý Viên, mà là mọi người con Chúa đều mang trên mình sứ mạng phải truyền bá và làm chứng đời sống đức tin và đạo đức cho anh em.
- Về vật chất: Biết chia cơm sẻ áo cho người thiếu thốn hơn mình. Đó không phải chỉ là việc của những nhà từ thiện, những tổ chức cứu trợ, mà là trong khả năng chung tay đóng góp của mình.
Lưu ý, CHO chứ không bảo họ phải mua của mình, không phải đưa ra lời khuyên bảo họ ra quán mà mua (như giải pháp của các môn đệ đưa ra, đuổi khéo họ về cho họ vào làng mạc xung quanh để kiếm ăn).
Mọi người có tương quan liên đới và chịu trách nhiệm với nhau trong một giáo xứ, trong một trường học, trong nơi mình sống và làm việc, liên đới với đồng loại.
Khi một thành viên trong giáo xứ làm điều xấu, thì thiên hạ đàm tiếu rằng nó là người của xứ đó, người của lớp đó, người của trường đó, người thuộc sự dạy dỗ của cha xứ đó, GLV đó…
Và ngược lại, một người làm điều tốt, thì cũng liên đới như vậy…
Chúng ta có trách nhiệm giúp đỡ nhau sống đạo, giúp đỡ nhau sống đời. Chúng ta có bổn phận đưa tiễn và cầu nguyện cho người đã qua đời…
Tóm lại: 
Qua bài TM hôm nay, Chúa không những muốn ta có lòng cảm thương, mà còn cộng tác thiết thực với Chúa trong khả năng mình có thể, để xoá dần sự đói nghèo vật chất cũng như tinh thần của những người cần đến chúng ta, cách riêng nơi chúng ta đang sống.
Cúi lạy Chúa, xin mở rộng tay con
Đang nắm lại giữ khư tất cả
Trước nhà con bao người nghèo đói lả
Xin dạy con biết san sẻ vui lòng (CGKPV).

Amen


Trở lại      In      Số lần xem: 2065
Tin tức liên quan
Video
BG CN 25 TN B-TGM GIUSE NGUYEN NANG
Bài Giảng CN LỄ CHÚA THÁNH THẦN HIỆN XUỐNG A
Liên kết website
Thống kê
 Trực tuyến :  8
 Hôm nay:  673
 Hôm qua:  2593
 Tuần trước:  22065
 Tháng trước:  87599
 Tất cả:  11406082
LIKE FACEBOOK
Thông tin liên hệ
- Mọiýkiếnxingửivề:GiuseLucaTrươngĐìnhNghi
- Giáodânbấtxứng /Quảnlýwebsite.
- Email: ditimhanhphuc1974@gmail.com
- Fb:https://www.facebook.com/ditimchanly.org 
-Videos:www.youtube.com/tìmtênDinhNghiTruong
 clickvàologokinhthánh .

Chia sẻ cho bạn bè :
top