Website:https://ditimchanly.org/videosbaigiangWWW.YOUTUBE.COM/DinhNghiTruong / CHÚNG CON KÍNH THỜ CUỘC TỬ NẠN CỦA CHÚA GIESU KYTO  / XIN HÃY CANH TÂN GIÁO HỘI / THÁNH HÓA THẾ GIỚI / CHO MỌI DÂN TỘC ĐỪNG ĐỐI XỬ ÁC ĐỘC VỚI NHAU / XIN CHÚA THAY ĐỔI LÒNG CON NGƯỜI ,ĐỂ HỌ SẴN SÀNG TRAO CHO NHAU CƠ HỘI SỐNG TỐT / XIN CHÚA HÃY CỨU THẾ GIỚI CHÚNG CON ĐANG SỐNG AMEN . (GIUSE LUCA)**R

Đời Sống Tận Hiệp (6)

L/NHỮNG LÚC SẦU KHỔ PHẢI TỰ PHÓ THÁC CHO CHÚA(+)

Mong được an ủi

- Lạy Chúa Trời, lạy Cha rất Thánh! Xin chúc tụng Chúa bây giờ và mãi mãi, vì cái gì Chúa muốn, Chúa đã làm và cái gì Chúa làm cũng tốt.

Xin cho tôi tớ Chúa được vui mừng, không phải vui mừng ở mình hay ở ai khác mà chỉ vui ở một Chúa, vì - lạy Chúa! – chính Chúa là vui thật, Chúa là hy vọng và phần thưởng con, Chúa là hạnh phúc và vinh hiển con.

“ Tôi tớ Chúa có gì mà không là do Chúa ban”, mặc dầu không đáng.

Tất cả là của Chúa: Cả cái Chúa đã cho đi cũng như cái Chúa đã làm nên.

“ Con túng nghèo và vất vả ngay từ lúc còn niên thiếu”. Có lúc hồn con buồn đến nhỏ lệ, có lúc con xao xuyến vì tình dục đùa khuấy.

Con mong được cái vui của an bình. Con cầu xin thứ an bình  của con cái Chúa, của những người được chính tay Chúa dưỡng nuôi trong ánh sáng an ủi.

Nếu Chúa cho được bình an, nếu Chúa đổ tràn ngập trên con niềm vui thánh thiện, linh hồn tôi tớ Chúa sẽ đầy hân hoan và nhiệt tâm ca ngợi Chúa.

Nhưng nếu Chúa không ban – như đã thường xảy gặp – tôi tớ Chúa sẽ “ Không tài nào chu toàn được giới răn Chúa”,một sẽ quỳ gối đánh ngục vì không còn được như “ lúc ánh sáng Chúa soi giãi trên đầu” và “ ẩn dưới bóng Chúa”, để tránh những tấn công của cám dỗ.

Đau khổ do Chúa tiền định

Lạy Chúa rất công bình và muôn đời đáng chúc tụng! Đã đến giờ tôi tớ Chúa phải thử thách.

Lạy Cha lân ái! Giờ đây tôi tớ Chúa phải chịu một vài đau khổ vì Chúa là phải lắm.

Lạy Cha muôn đời khả kính! Đây đã đến giờ Chúa định từ muôn thuở, giờ mà tôi tớ Chúa phải chịu áp đảo bên ngoài một thời gian, nhưng thâm tâm vẫn sống luôn với Chúa.

Tôi tớ Chúa cần phải chịu khinh dễ, hèn hạ, thấp kém trước người đời, bị sầu héo vì đau khổ và ưu tư một thời gian, để rồi phục sinh với Chúa trong ánh bình minh của một ngày mới, và được vinh sáng trên trời.

Lạy Cha rất thánh! Cha đã định thế, muốn thế và điều Cha truyền đã hoàn tất.

Được chịu đau khổ và nhục nhã ở đời vì lòng mến Chúa, chịu bao nhiêu lần và bởi bất cứ ai mặc ý Chúa muốn: Đó là một hồng ân Chúa dành riêng cho những bạn thiết yêu của Chúa.

Không gì xảy đến trên đời mà không do thánh ý và chương trình Chúa xe định và không có một lý do đích đáng.

“ Lạy Chúa! Chúa hạ con xuống, thực là đại ích cho con, để con hiểu tỏ đức công bình Chúa”, và để con chừa hẳn tính kiêu ngạo và phô trương.

Phải nhuốc hổ, bẽ mặt lại có ích cho con, để con đừng tìm người đời mà chỉ tìm Chúa an ủi cho.

Nhờ đó con học biết kính sợ lý đoán sâu dày của Chúa - lạy Chúa! – vì Chúa thử thách cả người lành lẫn người dữ; nhưng lúc nào Chúa cũng công bình, chính trực.

Con cảm tạ Chúa - lạy Chúa! Vì Chúa đã không thứ tha con mà còn dùng roi đánh nát mình con, chất nặng con những đau khổ và vây bọc trong ngoài con những gian lao.

Đau khổ sửa trị ta

Khắp gầm trời, không gì an ủi được con ngoài Chúa - lạy Chúa Trời con! Chúa là y sĩ trên trời xuống chữa bệnh linh hồn, “ Chúa đánh bị thương rồi lại chữa khỏi, Chúa đem xuống hỏa ngục rồi lại đem lên”.

“ Con thuộc quyền Chúa và Chúa dùng roi để sửa dạy con”.

Vâng, – lạy Chúa lân ái! – con đây  ở trong tay Cha, con cúi đầu chịu roi Cha sửa dạy.

Chúa hãy đánh vào lưng, vào cổ con, để uốn tính ngang tàng của con theo ý Chúa.

Chúa hãy làm – như Chúa thường quen làm – cho con thành một đồ đệ khiêm tốn và thảo hiền, biết tùng phục mọi huấn lệnh Chúa.

Con hiến toàn thân – con và mọi cái thuộc về con – cho Chúa để Chúa sửa dạy. Con thà chịu sửa phạt đời này còn hơn chịu thiêu đốt đời sau.

Chúa biết tất cả và biết rõ từng cái: Không tí gì trong lương tâm người ta mà giấu được Chúa.

Chúa biết mọi cái trước khi nó xảy đến. Chúa không cần phải ai báo cáo hay trình bày những cái xảy trên mặt đất.

Chúa biết cái gì lợi có thể giúp con tiến bộ, và Chúa biết đau khổ giúp thiêu hủy những cáu ghét của thói hư.

Chúa hãy định đoạt về con mặc thánh ý Chúa và đời sống con không còn ai biết rõ hơn Chúa, xin Chúa đừng từ bỏ nó.

Đau khổ giúp thánh hóa

Lạy Chúa! Xin dạy con biết cái con phải biết, yêu cái con phải yêu, khen cái đẹp ý Chúa hơn cả, chuộng cái Chúa chuộng và khinh cái Chúa khinh.

“ Đừng để con xét đoán theo tầm mắt thịt, và đừng để con quyết định theo lời nói của người ngây dại” một hãy giúp con phân biệt rõ cái hữu hình với cái thiêng liêng, và luôn luôn tìm cái đẹp ý Chúa trên hết.

Giác quan người ta rất hay lầm khi xét đoán. Những người sùng bái đời cũng lầm khổ, vì chỉ biết yêu cái trước mắt.

Người được người khác tôn trọng, có nhờ thế mà khá hơn đâu!

Và khi người này tâng bốc người khác: Đó là người nói dối đánh lừa người nói dối, người phô trương đánh lừa người phô trương, người mù dắt người mù, bệnh chữa bệnh và – nói cho thực - lời khen đó chẳng qua chỉ là một lời mai mỉa!

Vì như Thánh Phan-xi-cô nói: “ Trước mắt con, người thế nào, người ta vẫn chỉ có thế, không hơn không kém”.

SUY NIỆM

Đôi lúc hình như Chúa bỏ ta: Không một an ủi, không một hứng thú, không một tia sáng! Những cám dỗ, thử thách vây bọc quanh ta! Ta hòng thất vọng!

Chúng ta buồn vì những lúc như thế. Nhưng chính Chúa Giêsu cũng không thoát được cảnh đày đoạ tinh thần ấy, đã phải thốt câu: “ Lạy Cha, sao nỡ bỏ con?”

Chúa muốn thể để thử lòng tin tưởng và đức kính ái của ta. Chính lúc đó là lúc ta lập được nhiều công và nên giống Chúa Ki-tô hơn hết. Những lúc đó ta phải bình tĩnh cúi đầu chịu roi Chúa đánh cho đến khi cơn thử thách qua, và ta đừng quên nói như Chúa Giêsu:

Lạy Cha, con xin vui nhận và uống cạn chén đắng này như Cha muốn... Xin đừng they ý con một theo ý Cha… Con phó linh hồn ở tay Cha”.

LI/HÃY LÀM VIỆC NHỎ KHI KHÔNG THỂ LÀM VIỆC LỚN

Có lúc không thể suy gẫm

- Con ơi! không phải lúc nào con cũng giữ được tâm hồn sùng mộ nhân đức, hoặc ở mãi trong bậc cao siêu nguyện gẫm được! Nhưng , vì nguyên lai yếu hèn, đôi khi con cũng phải hạ mình để làm những việc thấp kém; và, dầu ngại, dầu chán con cũng phải chịu mang ách của đời sống lầm than.

Bao lâu còn đeo đẳng cái xác hay chết này, con còn phải phiền nhiễu và ách nặng còn đè trên tâm hồn con.

Đó chỉ là một nhu cầu tất nhiên: Đã đeo lấy xác, phải rên xiết với sức nặng của thân xác. Và con không thể chuyên một việc thiêng liêng và nguyện gẫm về Chúa luôn được.

Làm việc và chờ Chúa đến

Lúc đó con nên trở lại với những việc bên ngoài: Làm những việc tốt cho khuây khỏa. Con hãy hết sức tin tưởng chờ Cha trở lại thăm viếng. Con hãy nhẫn nhục chịu đựng thời gian lưu trú này và tình trạng khô lạnh của tâm hồn, còn đến lúc Cha lại đến thăm và giải thoát con khỏi mọi ưu phiền.

Cha sẽ làm cho con yêu mọi vất vả và được an tĩnh trong tâm hồn.

Cha sẽ cho con hiểu ý nghĩa của Thánh kinh và – tâm hồn được cởi mở - con sẽ lại bắt đầu “ Chạy mau trong đường giới răn Cha”.

Và con sẽ nói: “ Những đau khổ đời này không thấm vào đâu với vinh hiển ta sẽ được sau này trên thiên đàng”.

SUY NIỆM

Thánh thiện của các thánh trên trời khác cái thánh thiện của người dưới đất.

Trên trời không có đau khổ, dưới đất đầy đau khổ. Trên trời mến Chúa và hưởng Chúa, dưới đất mến Chúa trong đau khổ.

Đôi lúc Chúa cho ta được an ủi, có lúc để ta phải khó khăn. Những lúc đó hãy bình tĩnh trở lại với công việc thường ngày dầu là những việc nhỏ nhặt mấy.

“ Ta hãy ngưỡng mộ những cái to tát nhưng bằng những cái bé nhỏ”.

Lạy Chúa! Con quyết tâm tận tụy với nghĩa vụ hàng ngày và trung thành cả trong những việc nhỏ mọn, để đàng Chúa ban ơn và cho được hưởng nước Chúa là của những người bé nhỏ.

LII/NGHĨ MÌNH ĐÁNG PHẠT HƠN AN ỦI

Nghĩ mình không đáng an ủi

- Lạy Chúa! Con đâu đáng Chúa an ủi và viếng thăm linh hồn con: Chúa để con thiếu thốn và đày đọa là phải lắm.

Dầu nước mắt con chảy ra như nước biển, con cũng không đáng Chúa an ủi.

Phải lý ra, con chỉ đáng roi Chúa nghiêm phạt, vì con xúc phạm đến Chúa nhiều, phạm cách nặng nề và phàm hầu đủ thứ tội.

Nhận định rõ như thế, con thấy con không đáng Chúa an ủi tí nào.

Nhưng Chúa - lạy Chúa từ bi, khoan hậu! – Chúa không muốn công trình của tay Chúa phải tiêu diệt, để “ Biểu dương lượng từ bi sung mãn Chúa trên những vật hưởng thụ đức khoan dung” Chúa đã thương an ủi tôi tớ Chúa quá công nó đáng và ngoài lượng thức của người trần.

Vì những an ủi của Chúa có phải như những lời hứa suông của người đời đâu.

Chỉ đáng hỏa ngục

Lạy Chúa! Con đã làm gì để đáng Chúa cho dự phần an ủi trên trời.

Con không nhớ con đã làm được việc gì tốt, nhưng điều chắc lá con mau sai lỗi mà lại chậm sửa mình.

Sự thực là thế, con không thể chối cãi. Con mà nói khác đi, chính Chúa sẽ đứng lên phản kháng con và sẽ không còn ai bênh nổi con.

Vì tội tỗi con phạm, con chỉ đáng hỏa ngục và lửa đời đời.

Thú thực con chỉ đáng xỉ nhục và khinh dễ và con không đáng kể vào số những người mến Chúa.

Và dầu khó nghe, con cũng thành thực tự tố cáo tội con, để dễ được lòng lân mẫn Chúa thương luôn.

Tinh thần thống hối

Tội lỗi như con, tủi nhục như con, con còn dám nói gì?

Miệng con chỉ còn có thể đọc câu: “ Con đã xúc phạm - lạy Chúa! – con đã xúc phạm, xin Chúa thương tha thứ cho con”.

“ Xin Chúa khoan giãn để con khóc lóc và đau đớn trước khi bước vào đất tối tăm mà bóng tử thần bao phủ”.

Cái Chúa đòi trước nhất ở một thủ phạm, một tội nhân khốn nạn, là một tâm hồn thống hối và tự hạ vì tội đã phạm.

Tinh thần thống hối thực và tâm hồn tự hạ sẽ đem lại hy vọng được tha thứ, trấn tĩnh được lương tâm xao xuyến, phục hồi được ân sủng đã mất, bênh đỡ người ta khỏi cơn thịnh nộ sắp tới, giải hòa Chúa với linh hồn thống hối bằng một cái hôn thánh thiện.

Lạy Chúa! Tinh thần khiêm nhượng thống hối là một lễ vật đẹp lòng Chúa, ngào ngạt trước nhan Chúa hơn cái thơm của hương trầm.

Nó là thứ dầu thơm Chúa muốn cho đổ trên chân Chúa, vì “Không bao giờ Chúa bỏ một tâm hồn thống hối và tự hạ”.

Đó là nơi ẩn náu khỏi sức tàn bạo của hung thủ.

Đó là chỗ chỉnh lý và gội rửa tất cả cái gì đã sai thù và dơ bẩn.

SUY NIỆM

Hết mọi ơn là của Chúa: Chúa có thể ban cho người này hay cho người khác, ban lúc này mà không ban lúc khác, hay ban rồi lại cất lấy. Tất cả cái đó là quyền Chúa.

Thế sao ta phàn nàn, phẫn uất khi Chúa không ban hay chưa ban ơn cho?

Phải chăng vì ta đã quá quen được chiều chuộng mà quên cái tình trạng nguyên sơ của ta! Sinh ra bởi tội và sống trong tội, kỷ phần của chúng ta là tội và hỏa ngục!

Vậy ta hãy nhận định rõ địa vị ta và cúi đầu lĩnh nhận mọi thử thách và vui chịu để đền tội đời này và xin Chúa thứ tha co ta đời sau.

LIII/ƠN CHÚA KHÔNG Ở CHUNG VỚI TÌNH YÊU THẾ TỤC

Bỏ tất cả để tìm yên tĩnh

- Con ơi! Ơn Cha quí lắm nhá! Nó không chịu chung lộn với những ngoại vật và những an ủi dưới đất.

Nếu muốn ơn Cha đổ tràn trên con, con phải bỏ tất cả những gì làm ngăn trở nó đi.

Hãy tìm nơi vắng, hãy thích ở riêng mình với mình, đừng tìm truyện vãn với ai, một hãy cầu nguyện cho sốt sắng để giữ tinh thần thống hối và lương tâm trong sạch.

Hãy coi cả vũ trụ như không và hãy chuyên lo về Chúa trước mọi việc bên ngoài.

Vì con không thể đồng thời chuyên lo về Cha và tự thỏa trong những cái mau qua được.

Phải xa lánh họ hàng thân thuộc, phải vất bỏ mọi yên ủi thế tục ra khỏi lòng.

Thánh Phêrô Tông đồ khuyên nài tín hữu Chúa Ki-tô sống ở đời, như “ Người cư ngụ, như khách du hành”.

Một người hấp hối mà lòng không luyến tiếc một tình tứ gì ở đời, sẽ được tin tưởng biết mấy!

Nhưng một tinh thần bạc nhược làm gì hiểu được thế nào là một tâm hồn tận thoát và con người “thú” làm gì hiểu được giá trị cái thong dong của con người nội tâm.

Nhưng nếu muốn nên người tinh thần thực, cần phải lìa bỏ cả người xa lẫn người gần, và phải đề phòng chính mình hơn đề phòng người khác.

Tự thắng

Nếu con tự thắng hẳn được mình, mọi cái khác sẽ dễ khuất phục lắm.

Cuộc toàn thắng vĩ đại nhất phải chăng là toàn thắng chính mình.

Ai tự cai trị được mình hoàn toàn đến nỗi giác quan triệt để tùng phục lý trí, lý trí tùng phục Chúa trong mọi cái, người ấy là người toàn thắng được mình thật và thống trị được trần tục.

Nếu con mong đạt tới điểm cao đó, cần phải bắt tay vào việc cho can đảm: Phải đặt rìu vào gốc cây, chặt và hủy tận mọi tình yêu thầm kín và ngang trái; nó ràng buộc con lại với mình, với của riêng và với của hữu hình.

Do thói xấu này – thói xấu tự yêu mình cách quá lố lăng – mà phát sinh ra hầu hết những cái cần phải tuyệt căn. Một khi đã thắng dẹp và trừ diệt được nó, con sẽ được bình an đặc biệt và thanh thản ngay.

Nhưng ít ai cố gắng tự diệt và tận thoát. Vì thế họ còn tự giam hãm mình và tinh thần họ không bao giờ nâng cao hơn được.

Nhưng ai muốn được thong dong bước đi với Cha, người đó phải cầm hãm tất cả những khuynh chiều ngang trái, lố lăng và đừng luyến ái một tạo vật nào cách ích kỷ và bê tha nữa.

SUY NIỆM

Muốn giữ lòng khỏi quyến luyến tạo vật và bản thân:

- Ý chí ta phải trừu thoát mọi của hữu hình bằng tinh thần thống hối.

- Tâm hồn phải giũ bỏ mọi cảm tình tự nhiên để Chúa có thể độc quyền ngự trị.

Thực hành thánh ý Chúa: Bắt giác quan tùng phục lý trí, lý trí phục tùng Chúa Giêsu.

Lời Chúa: “ Không ai chó thể phụng sự hai chủ vì họ sẽ yêu chủ này mà ghét bỏ chủ khác, quyến luyến chủ này mà khinh rẻ chủ kia”.

Lạy Chúa! Trong nước Thánh tẩy, con đã nguyền bỏ Satan và mọi vinh dự trần tục để phụng sự mình Chúa. Nhưng con đã lỗi lời thề đó biết mấy lần! Xin Chúa thương rửa con lại trong tình yêu Chúa và ban ơn giúp con vững bước trong đường phụng sự.

LIV/ĐỘNG TÁC CỦA THIÊN TÍNH VÀ ĐỘNG TÁC CỦA ÂN SỦNG

Phân biệt thế nào?

- Con ơi! Hãy nhận định cho rõ rệt những động tác của thiên tính với động tác của ân sủng. Nó đi theo một chiều hướng hết sức đối lập và phức tạp. Trừ người có tinh thần nội tâm và được ơn trời soi sáng, chứ không chả dễ mấy ai phân biệt nổi.

Mọi người ai cũng thích cái thiện và trong hành vi, ngôn ngữ, bao giờ họ cũng nhằm một cái thiện nào đó, nhưng nhiều người đã lầm khốn nạn vì cái vỏ, cái mã thiện đấy.

Ích kỷ với xả kỷ

Thiên tính tự nhiên rất xảo trá: Nó quyến rũ, mưu mô lừa đảo và bao giờ cũng đặt mình làm chủ đích.

Ân sủng, trái lại, xúc tiến một cách thành thực, dầu hình bóng cái ác nó cũng xa tránh và không bao giờ chủ trương đánh lừa ai. Nó làm mọi cái vì Chúa và cứu cánh nó mong đạt cũng chính là Chúa.

Thiên tính không muốn chết, không muốn chịu kiềm chế, thua thiệt, phục tùng, không bao giờ vui chịu nặng nhọc.

Ân sủng ưu hãm mình , cự tuyệt tính dâm đãng, tìm tùng phục, mong thất bại, sợ được tự do. Nó thích sống dưới kỷ luật, không ham điều khiển ai, nó ưa sống động và ở dưới cánh tay Chúa và “ Sẵn sàng khiêm nhượng cúi đầu trước mọi người vì Chúa”.

Thiên tính chỉ hành động vì tư lợi, nó chi mong lợi dụng người khác.

Ân sủng không xét đến cái lợi, cái tiện riêng mà chỉ xét đến công ích.

Yêu sách với đơn sơ

Thiên tính thích được danh dự và trọng kính.

Ân sủng trung thành qui hướng mọi danh dự, mọi vinh hiển về Chúa.

Thiên tính sợ xấu hổ và khinh chê.

Ân sủng vui chịu “ nhục nhã vì danh Chúa”.

Thiên tính thích thư nhàn và nuông chiều thân xác.

Ân sủng không ưa nhàn rỗi, một thích làm việc luôn.

Thiên tính đi tìm cái tò mò, cái đẹp mắt, tránh cái hèn kém và thô sơ.

Ân sủng lại sung sướng vì cái đơn sơ, tầm thường, không ngại cái thô hèn, không thẹn phải mặc áo cũ.

Thiên tính tìm của thế tục, vui vì tư lợi, buồn phải thua thiệt, khó chịu vì một vài lời xỉ nhục.

Ân sủng chú trọng của bất diệt, không thèm của mau qua. Không nao núng khi thua thiệt. Nói nặng cũng không mất lòng, vì nó đã gửi kho tàng và vui vẻ trên trời, ở đó không gì hư nát được.

Tham lam với đại độ

Thiên tính tham lam thích nhận hơn cho, chỉ yêu cái của mình.

Ân sủng lại quảng đại và có tính cách cộng đồng, tránh cái riêng tư, được ít cũng bằng lòng và nghĩ “ cho đi thú hơn là nhận lấy”.

Thiên tính hướng về tạo vật, nhục thể, phù vân và du đãng.

Ân sủng hướng về Chúa và nhân đức, từ khước tạo vật, trốn trần tục, ghét những ước muốn giác quan, hạn chế lêu lỏng và xấu hổ lúc phải ra nơi công chúng.

Thiên tính thích được an ủi bên ngoài để nhờ đó thỏa mãn giác quan.

Ân sủng chỉ tìm an ủi trong một Chúa và chỉ vui mừng trong Chúa chí thiện hơn mọi của hữu hình.

Thiên tính hành động vì tư lợi và ích kỷ, chỉ biết làm lấy công, làm ơn để mong báo đáp, để kiếm lời, tìm tiếng khen, được biết ơn. Nó thích được người ta chú trọng đến việc mình làm hoặc của mình cho.

Ân sủng không tìm của thế tục hoặc công lênh, nó chỉ mong được Chúa làm phần thưởng duy nhất, còn những nhu cầu hiện thế, nó chỉ mong muốn những cái giúp nó được của muôn đời.

Tự phụ với khiêm tốn

Thiên tính thích lắm bạn hữu, thân thuộc, tự hào là con dòng cháu giống. nó cười với người sang, nịnh người giàu, vỗ tay khen đồng điệu.

Ân sủng yêu cả người thù ghét mình, không kiêu vì nhiều bạn, coi thường giống trọng dòng sang, có hãnh diện thì cũng chỉ hãnh diện khi tổ tiên nổi tiếng về nhân đức. Nó trọng bần khinh phú, thương giúp người vô tội hơn bọn quyền quí, vui cùng người chân thực hơn bọn xảo trá, luôn luôn khuyên người tốt thi đua việc thiện và bắt chước Chúa Ki-tô.

Thiên tính mau phàn nàn vì thiếu thốn và vất vả.

Ân sủng nhẫn nại chịu cảnh túng nghèo.

Thiên tính qui tất cả về mình: có tranh đấu, có biện luận cũng là vì mình.

Ân sủng qui tất cả về Chúa, nguồn mạch của muôn ơn. Nó không nhận gì là của mình, nó không kiêu hãnh phô trương gì, không tranh luận, không trọng ý mình hơn ý người, một phú thác mọi tư tưởng, mọi sáng ý mặc Thượng trí Chúa xét định.

Thiên tính thích biết những bí mật và tin tức, thích ra mắt quần chúng, thích cảm giác được nhiều, thích được người biết tới và làm mọi việc để mưu tiếng khen.

Ân sủng không ưa tìm biết những cái mới lạ. Tất cả những cái đó chẳng qua chỉ là phục sinh một dĩ vãng đã chết, vì hạ giới còn có gì mới lạ, là vững chắc! Nó chỉ tập hãm giác quan, tránh cái thỏa mãn phù phiếm và phô trương; khiêm tốn giấu ẩn ái gì đáng khen, đáng trọng; tìm ích lợi và vinh danh Chúa trong mọi sự, mọi khoa học. Nó không thích được ca tụng – mình cũng như cái thuộc về mình – mà chỉ mong Chúa được vinh hiển, vì mọi ơn lành Chúa ban đầy tràn, và ban vì một bác ái tinh thuần.

Ân sủng bổ khuyết và hoàn bị thiên tính

Ân sủng là ánh sáng siêu nhiên và một đặt ân của Thiên Chúa, một ấn tín những người đắc cử và bảo chứng phần rỗi muôn đời. Từ những cái dưới đất, nó nâng người ta lên yêu quí những cái trên trời, từ nhục thể nó làm cho người ta nên tinh thần.

Thiên tính càng thắng dẹp và khuất phục được, ân sủng càng đổ xuống đầy tràn và ngày ngày sẽ đến thăm viếng và làm cho hình ảnh Thiên Chúa nổi dần trong tâm trí con người.

SUY NIỆM

Theo thánh Paulô, trong ta có hai luật đối lập: Luật xác thịt xui ta làm ác và luật lý trí – hợp tác với ân sủng – giúp ta tùng phục Thiên Chúa.

Đứng giữa hai sức mạnh tương phản, ta không biết mình sẽ nghiêng bên nào. Vì xác thịt kéo ta về phía trần tục cũng mạnh như ân sủng lôi ta về phía Thiên Chúa.

Thỏa mãn cả hai là một việc không bao giờ có thể, vì “ Không ai có thể phụng sự hai chủ”.

Tất cả còn do sự lựa chọn và thiện chí của ta. “ Trót bí quyết của đời sống tinh thần hệ tại ở cuộc lựa chọn này”.

Lạy Chúa! Nhờ ơn Chúa soi sáng, con quyết chọn Chúa làm kỷ phần và gia nghiệp. Trần tục đối với con là địch thủ. Xin Chúa giúp con trung tín đến cùng.

LV/THIÊN TÍNH ĐỒI BẠI ÂN SỦNG TOÀN NĂNG

Ơn hiện sủng

- Lạy Chúa Trời con! Chúa đã dựng nên con theo tượng hình và giống hệt Chúa. Xin ban cho con ân sủng mà Chúa vừa cho con biết là trọng đại và khẩn thiết cho phần rỗi con, để cho con chế ngự tính cuồng dại trong con, nó chỉ xui con phạm tội và tự hủy diệt.

“ Con cảm thấy trong thân thể con, cái qui luật của tội lỗi phản kháng qui luật của tinh thần”. Nó biến con thành nô lệ và bắt con vâng phục giác quan trong nhiều cái, mà nếu không có ơn Chúa đốt nóng tâm hồn cho, con không tài nào kháng cự nổi tình dục.

“ Bản tính con người đã khuynh chiều tội ác ngay từ lúc còn thơ bé”. Để thắng phục nó cần phải có ân sủng và một ân sủng vĩ đại.

a) Cần thiết

Vì thiên tính đã đồi bại ngay từ trong thủy tổ A.dam và tệ hóa vì tội lỗi, nên nó đã gieo vạ cho tàn thể nhân loại. Và cái thiên tính mà Chúa đã dựng nên tốt đẹp và công chính, ngày nay chỉ còn là một bản tính trụy lạc, xấu xa, yếu hèn, đến nỗi – sức riêng nó – nó chỉ lôi con làm điều ác và những cái hèn hạ bỉ ổi.

Được chút sức còn lại trong con thì không khác gì tàn lửa giữa đống tro lạnh.

Tàn lửa ấy chính là lý trí tự nhiện, bị bao phủ một làn mây dày đặc. Tuy còn phân biệt được thiện ác, thị phi, nhưng bất lực đến nỗi: Cái nó nhận là hay, là thực lại không có sức thực hành nổi, vì không còn đủ ánh sáng chân lý và cảm tình đã bị xuyên tạc.

b) Lợi ích

Do đó mà “ Lạy Chúa! Tinh thần con vui giữ luật Chúa” vì nó đã biết rõ: “ Giới răn Chúa rất trọn hảo, công bình và thánh thiện”. Nó cũng rõ là cần phải xa tránh mọi tỗi lỗi và điều ác.

Nhưng “ Về nhục thể, con lại nô lệ cho cái luật tội lỗi”, vì con đã vâng theo giác cảm hơn lý trí.

Vì thế nên “Trong con có ý chí làm thiện, mà không có năng lực để thực hiện”.

Do đó, thường con quyết tâm rất giỏi, nhưng nếu ân sủng Chúa không trợ lực cho sức yếu hèn của con thì chỉ vướng trở một tí là con nản và bỏ ngay.

Cũng vì thế mà dầu con đã biết đường trọn lành, và thấy rõ cái phải làm, nhưng bị đè nặng dưới trọng lực của trụy tính, con không thể trèo lên được chỗ trọn lành.

Lạy Chúa! Để khởi công cũng như để tiếp tục và hoàn tất việc thiện, ân sủng Chúa cần thiết cho con chừng nào!

Thiếu ân sủng con không làm nổi việc gì. Nhưng với ân sủng Chúa trợ lực con làm được tất cả trong Chúa.

Ơn thánh sủng

Chính là một thiên ân! Không có nó huân nghiệp ta là không và cả những tài năng tự nhiên cũng kể là không.

Lạy Chúa! Không có ơn Chúa, dầu nghệ thuật, dầu tiền tài, dầu sức lực, dầu nhan sắc, trí tuệ, dầu lợi khẩu đến đâu cũng vô giá trị trước nhan Chúa.

Vì những tài năng tự nhiên, người lành, người dữ ai cũng có thể có được. Nhưng Thánh sủng và đức Ái Chúa là đặc ân của người Chúa chọn: Đã mang ấn tín ấy là tất nhiên họ đáng được sống muôn đời.

Ân sủng này giá trị đến nỗi thiếu nó, dầu ơn được nói tiên tri, ơn làm phép lạ, ơn nguyện gẫm cao siêu mấy cũng kể là không.

Hơn nữa, không có đức Ái và Thánh sủng, dầu đức Tin, đức Cậy, và các nhân đức khác Chúa cũng chẳng thích gì.

Ôi! Ơn phúc lộc! nó làm cho người khó khăn tinh thần nên giàu có nhân đức, người khiêm nhượng trong lòng được sung túc mọi của quí giá. Hãy đến, hãy xuống trong ta, hãy mau đổ đầy an ủi trong ta, để linh hồn ta khỏi kiệt quệ vì mệt mỏi và khô khan.

Cầu xin ân sủng

Lạy Chúa, xin cho con được ân nghĩa Chúa, vì một ơn “ Chúa đã đủ cho con” dầu con mất hết mọi cái thiên tính ao ước!

Dầu bị thử thách, dầu phải chịu muôn ngàn đau khổ, dầu điều dữ nào con cũng không sợ, miễn có ân sủng Chúa ở với con.

Ân sủng Chúa là sức mạnh, là cố vấn, là trợ lực.

Nó mãnh liệt hơn mọi địch thù và khôn hơn mọi triết nhân.

Nó giáo dục chân lý, dãy vẽ kỷ luật, soi sáng tâm hồn và an ủi lúc sầu muộn. Nó xua đuổi cái buồn, trục xuất cái sợ, nuôi lòng sùng ái và khai nguồn nước mắt.

Không có ân sủng Chúa, con chỉ là cây khô, là gốc còi đáng nhổ đi.

“ Lạy Chúa, xin ban ân sủng đón ngăn và theo sát con luôn, và giúp con năng nắn làm việc lành. Vì Chúa Giêsu Ki-tô Con Chúa. Amen”.

SUY NIỆM

Theo các nhà thần học, ân sủng cũng cần để bổ túc và hoàn tất thiên tính.

Với thiên tính thuần túy, chúng ta chỉ là “ Những người của nhục thể”, là “ Tôi đời của tội ác”. Ta không làm được gì đáng công, trái lại chỉ đáng phạt.

Nhưng phụ lực với thiên tính, ân sủng đã hoán cải ta như lời Thánh Paulô: “ Xưa trước anh em là tối tăm mà giờ đây anh em đã trở nên ánh sáng trong Chúa”.

Như vậy torng tình trạng hiện tại, ân sủng tuyệt đối cần để ta lập công đáng thưởng và có thể được cứu rỗi.

Lạy Chúa! Chúa đã dạy tỏ: “ Không ai đến cùng Cha được, nếu không có ơn Chúa soi dẫn, con không thể đến cùng Chúa và được rỗi. Nhưng với ơn Chúa trợ lực, con làm gì cũng được, miễn là Chúa thương đừng từ chối con.

LVI/TỰ THOÁT VÀ VÁC THÁNH GIÁ THEO CHÚA GIÊSU

Đường Thánh giá

- Con ơi! càng thoát ly mình, con càng vào sâu trong Cha.

- Cũng như người ta chỉ được bình an khi nào người ta không thiết cái gì bên ngoài, người ta cũng chỉ hiệp nhất với Chúa được khi bên trong người ta biết tự thoát.

- Cha mong con tập quen tự xả kỷ, hoàn toàn theo ý Cha, không từ nan, không kêu trách.

“ Hãy theo Cha: Vì Cha là Đường, là Chân lý, là Sinh lực”.

- Không có đường, đi vào đâu. Không chân lý, ai biết gì? Thiếu sinh lực, ai có thể sống được?

- Cha là đường con phải theo, là chân lý con phải tin, là sinh lực con phải hy vọng.

- Cha là đường không thể lạc, là chân lý khôgn thể lầm, là sinh lực vô tận.

Cha là đường thẳng tắp, là chân lý tối cao, là sống thật, sống hạnh phúc, sống tự hữu.

Nếu con theo đường Cha “ con sẽ biết chân lý và chân lý sẽ cho con được tự do, mà con sẽ được sống muôn đời”.

Nếu con muốn được sống, hãy tuân giữ giới răn Chúa.

Nếu con muốn biết chân lý, hãy tin Cha.

Con muốn nên hoàn thiện: Hãy bán tất cả.

Muốn làm đồ đệ Cha: Hãy tự xả.

Muốn sống hạnh phúc: Hãy khinh cái sống hiện tại.

Muốn được địa vị cao trên trời: Hãy tự hạ ở dưới đất.

Muốn đồng trị với Cha hãy cùng vác Thánh giá với Cha.

Chỉ có tôi trung của Thánh giá mới gặp được đường hạnh phúc và ánh sáng thật.

- Lạy Chúa! Đường Chúa đi hẹp quá và bị đời coi khinh; xin cho con biết theo Chúa và chịu đời khinh như Chúa.

“ Tôi tớ khi nào trọng hơn chủ, môn đệ khi nào ở trên thấy”.

Xin cho con biết tập sống cố gắng như Chúa, vì có thế con mới được rỗi và được nên thánh thật.

Ngoài cái sống trên trời, mọi sách con đọc, mọi lời con nghe không thể khuấy khỏa, thỏa mãn hẳn được con.

Theo Chúa để đạt hạnh phúc

- Con ơi! con đã học, đã biết tất cả: nếu giữ được như thế, con sẽ được hạnh phúc.

“ Người mến Cha là người biết và giữ giới răn Cha; Cha sẽ yêu quí họ, sẽ tỏ mình Cha cho họ và sẽ cho họ được đồng trị với Cha trong nước Đứa Chúa Cha”.

- Lạy Chúa, con mong ước được thực hiện như lời Chúa phán dạy và hy vọng con sẽ xứng đáng được như vậy.

Con đã lĩnh nhận Thánh giá và lĩnh ở tay Chúa, con sẽ vác, vâng, con sẽ vác cho đến chết như Chúa đã trao cho.

Quả đời sống một tu sĩ đạo đức là Thánh giá, nhưng chỉ có Thánh giá ấy mới đưa được lên thiên đàng.

Đã khởi công, không được phép lùi, cũng không được bỏ.

Nào anh em! Ta cùng đi. Sẽ có Chúa Giêsu ở với chúng ta.

Vì Chúa Giêsu, ta đã lĩnh lấy Thánh giá. Vì Chúa Giêsu, ta sẽ vác cho tới cùng.

Đã là thủ lãnh, là hướng đạo, Chúa cũng sẽ là người nâng đỡ ta.

Kìa Vua ta, Ngài đi tiên phong: Ngài sẽ chiến đấu cho ta.

Ta hãy can đảm bước theo Chúa và đừng ai khiếp sợ. Ta hãy sẵn sàng chết cho anh hùng nơi trận địa và đừng trốn Thánh giá mà làm hoen ố vinh dự của ta.

SUY NIỆM

Câu “ Ai muốn theo Cha, phải tự thoát, vác khổ giá mình mà theo” bao hàm tất cả khoa tu đức học và là một đường chắc để được rỗi.

Tinh thần tự thoát là nguyên tắc thiết yếu của Phúc âm thư và qui luật căn bản của Đạo Công Giáo.

Muốn được rỗi, ta phải cương quyết bỏ đường rộng, đường tiêu diệt, mà mạnh dạn bước vào đường hẹp, đường Thánh giá: Xả kỷ và hy sinh. Vì chỉ có đường ấy mới thực là đường cứu rỗi. Chính Chúa Giêsu đã đi trước, ta hãy cương quyết theo Ngài.

Lạy Chúa Giêsu! Chúa đã bỏ trời xuống dạy chúng con đường lên Thiên đàng. Trót đời sống của Chúa đã là Thánh giá và tử đạo. Xin Chúa giúp con can đảm bước theo và cùng chết với Chúa, để một ngày kia được vinh hiển với Chúa.

LVII/KHÔNG NẢN LÒNG SAU KHI LẦM LỖI

Sao dễ thất đảm

- Con ơi! nhẫn nhục và khiêm tốn trước gian lao, đẹp lòng Cha hơn những an ủi và sốt sắng lúc được may mắn.

Sao con sịu mặt vì một lời mắng trách nhỏ nhen? Dầu nó có nặng nề mấy, con cũng không được mủi lòng kia mà!

Nhưng con hãy để nó qua đi. Thử thách thế có gì là mới lạ. Với con chắc không phải là lần nhất sơ mà – nếu còn sống lâu hơn – chắc cũng chưa phải là lần cuối cùng.

Không gặp đau khổ, thấy con can đảm khá lắm. con còn biết khuyên người khác, còn biết nói để khích lệ họ.

Thế mà vừa chớm đau khổ, con đã mất cả sáng suốt, cả nghị lực.

Con hãy nhân đó mà chân nhân cái yếu hèn của con: Thường con đã cảm thấy cả trong những trường hợp không đâu!

Mà cho những đau khổ ấy và ngàn vạn cái tương tự có xảy đến cũng là  cốt mưu phần rỗi cho con đấy thôi.

Bài học nhẫn nhục

Con hãy khôn ngoan đề phòng mọi đau khổ; thản hoặc nó xảy đến, con đừng thất đảm và đừng xao xuyến quá!

Không chịu được cho vui vẻ, ít nhất cũng hãy chịu cho nhẫn nhục.

Giả sử gặp lời nói mất lòng làm con tức tối, con hãy tự chế ngự và miệng đừng thốt ra lời nào quá đáng, sinh gương xấu cho người yếu đuối.

Sớm muộn cơn tức sẽ nguôi đi và ơn Cha sẽ trở lại, làm tiêu tan đau khổ cho lòng con.

Lời Chúa: “ Cha hằng sẵn sàng cứu giúp và an ủi con hơn mọi lúc miễn con biết tín nhiệm ở Cha và sốt sắng kêu cầu Cha”.

Con hãy bình tĩnh và chuẩn bị để chịu đựng hơn nữa.

Dầu con phải cơ cực luôn hay thư thách gắt gao, cái đó không phải uổng công đâu.

Con là người chứ đâu phải Thiên Chúa, con làm nhục thể chứ đâu phải thiên thần!

Nếu thế con đòi đứng mãi trên đỉnh cao nhân đức thế nào được! Thiên thần trên trời và thủy tổ trong địa đường cũng chả vững được thế đâu!

Chính Cha sẽ nâng đỡ và cứu vớt những người sầu khổ. Và những ai tự nhận mình hèn yếu sẽ được Cha tâng lên cao ngang hàng Thiên Chúa.

Chúc tụng Chúa

- Lạy Chúa! Con ngợi khen lời Chúa, “ Lời êm dịu cho miệng con hơn sáp ong, hơn mật lọc”.

Con biết làm gì trong lúc ưu phiền, đau khổ, nếu Chúa không nói để phấn chấn con!

Con sẽ chịu bất cứ cái gì và bao nhiêu lần cũng được, miễn là cuối cùng con tới được cửa phần rỗi.

Xin cho con được chết lành và được may mắn khi lìa khỏi thế.

Đừng quên con, lạy Chúa! Xin dẫn con đi đường thẳng để vào nước Chúa. Amen.

SUY NIỆM

Nhẫn nại với người khác đã là một truyện khó, nhẫn nại với chính mình, còn khó hơn nhiều. Nhưng đây lại là điểm then chốt của xả kỷ.

Khó chịu khi thấy mình lầm lỗi, đó là một triệu chứng kiêu ngạo hơn là thống hối.

Người khiêm nhượng thực, biết mình yếu đuối, không bao giờ lấy làm lạ khi lầm lỗi. Họ chỉ phàn nàn thống hối, xin Chúa thứ tha, thế rồi vẫn bình tĩnh, can đảm để lại chiến đấu.

Dĩ nhiên, lầm lỗi như vậy bao giờ cũng là một khuyết điểm, nhưng khó chịu như thế lại là khuyết điểm lớn hơn. Nó phát nguồn ở tính kiêu ngạo, tự ái và thiếu tin tưởng ở Chúa.

Lạy Chúa là nguồn gốc mọi bình an thánh thiện! Chúa đã quá rõ con hèn yếu chừng nào! Nhưng nếu Chúa không thương giúp, con sẽ hèn yếu thêm và tiêu diệt. Xin Chúa hãy giúp con thắng lướt được tính tự ái trong con và bắt nó hoàn toàn tùy phục Chúa.

LVIII/ĐỪNG TÒ MÒ NHỮNG CÁI KHÔNG NÊN TÒ MÒ

Đừng tra xét việc Chúa

- Con ơi! đừng bao giờ dám tranh luận về những vấn đề siêu việt là lý đoán nhiệm mầu của Chúa: tại sao người này bị ruồng rẫy, người kia lại được ân sủng dư dật? Tại sao người nọ bị cực khổ, người kia lại được may mắn.

Những cái đó vượt tầm trí nhân loại. Chả biện pháp nào, chả lý luận nào thăm dò được lý đoán của Thiên Chúa.

Vậy khi thù địch con nêu vấn đề hay lúc người ta tò mà chất vấn con, con hãy trả lời họ bằng câu này của tiên tri David: “ Lạy Chúa! Chúa rất công minh và lý đoán Chúa vô cùng chính trực”.

Hoặc câu: “ Lý đoán Chúa chân thực và tự chứng minh rõ ràng”.

Lý đoán Cha chỉ đáng sợ chứ không nên tranh luận, vì lý trí nhân loại không thể hiểu thấu được.

Đừng tranh luận về công đức các thánh

Con đừng tra vấn, đừng tranh luận về công đức các thánh: Vị Thánh nào thánh thiện hơn, vị nào cao hơn trên nước trời?

Tò mò thế chỉ hay sinh cãi lẫy và tranh luận vô ích, làm mồi cho tính kiêu ngạo và hư vinh. Như thế chỉ tổ sinh ghen tương, bất bình: Vì người muốn tâng vị này lên, người lại muốn tôn vị khác.

Cố chấp tra vấn và thăm dò những vấn đề như thế không mang lại ích lợi gì mà còn làm mất lòng các thánh, vì Cha không phải là một Thiên Chúa tranh chấp, nhưng là Thiên Chúa an hòa một thứ an hòa nền tảng ở tinh thần khiêm tốn thực chứ không ở óc tự tôn.

Chỉ có thứ đạo đức ủy mị mới làm cho người ta tôn sùng thánh này hơn thánh khác: Thứ đạo đức ấu bởi người ta hơn là bởi Chúa.

Chính Cha đã tác tạo nên mọi thánh: Cha đã ban ơn, đã ban phần vinh hiển.

Cha biết rõ công nghiệp của từng vị, Cha đã ban ơn chúc phúc cho họ ngay từ đầu.

Trong tiềm thức Cha, Cha đã biết những người Cha yêu từ trước mọi đời. Cha đã chọn họ giữa người đời chứ không phải họ chọn Cha trước.

Cha đã ban ơn thiên triệu, đã nhân từ dẫn giắt họ và cho cám dỗ để thử thách họ.

Cha đã ban dư thừa ơn quí lạ, đã cho họ ơn bền vững. Cha đã thưởng đức nhẫn nhục họ.

Cha biết người đầu cũng như người cuối và Cha ôm ấp hết thảy trong một tình yêu vô hạn.

Chính Cha, Cha phải được chúc vinh torng mọi thánh của Cha, Cha phải được ca tụng hơn hết và tôn trọng trong từng thánh. Vì Cha đã tôn dương vinh hiển họ. Cha đã tiền định cho họ nên thánh mặc dầu họ không có công gì trước.

Ai khinh người bé nhất trong các con cái Cha, cũng chẳng trọng gì người lớn nhất. Lớn hay nhỏ cũng đều do tay Cha tác thành nên cả.

Và ai hạ giá trong các thánh Cha, tức là hạ giá Cha: Cha và tất cả mọi công dân trong nước Trời.

Dây bác ái đã kết hợp họ nên một: họ chỉ có một cảm tình, một ý chí. Và họ yêu nhau hết thảy như một.

Và – mầu nhiệm diệu huyền hơn! – họ mến Cha, phải mến Cha hơn bản thân họ và hơn cả công nghiệp họ.

Vì, vượt hẳn ra ngoài bản ngã và trên tự ái, hết thảy họ chỉ biết mến Cha và nhàn hưởng khoái lạc trong Cha.

Không gì có thể đổi lòng hay cấm đoán được họ, vì – đầy tràn chân lý bất diệt họ cháy ngọn lửa tình yêu không tài nào giập tắt được.

Những con người nhục thể, những con người thú vật chỉ biết đam mê những cái vui thỏa riêng, hãy im miệng đi, đừng có tranh luận về tình trạng các Thánh. Họ chỉ tự ý thêm bớt, chứ không có thiết gì chân lý bất diệt đâu.

Nhiều người chỉ tại không biết, - nhất là những người không được ơn soi sáng, chả mấy khi biết thế nào là yêu một tình yêu tinh thần.

Với một tình cảm quá tự nhiên và một tình bằng hữu đặc nhân loại, học cũng yêu người này hay người khác. Và cái làm cho người dương thế, họ tưởng cũng làm được cho người trên trời.

Nhưng những tư tưởng của người khuyết điểm với tư tưởng của người được ơn mặc khải soi sáng, nó khác nhau một trời một vực.

Nên bé nhỏ để vào nước Chúa

Con ơi! Hãy dè dặt. Đừng dám tò mò bàn cãi những vấn đề vượt hẳy tầm kiến thức con. Nhưng con hãy mưu toan, hãy cố gắng trở nên người rốt hết trong nước Thiên Chúa.

Giả sử có ai biết được vị Thánh nào thánh thiện hơn và cao hơn trên nước Trời nếu người đó không lợi dụng được cái biết ấy mà tự hạ trước mặt Cha và không tung hô danh thánh Cha hơn, thời cái biết đó cũng chẳng ích lợi gì!

Người chỉ nghĩ đến tội lỗi mình lớn lao và nhân đức mình thấp kém, và suy mình còn kém xa các Thánh; người đó đẹp lòng Cha hơn người chỉ tranh luận về cấp bậc vinh hiển cao thấp của các Thánh.

Thà đọc kinh sốt sắng, chảy nước mắt ra mà cầu xin các Thánh và khiêm tốn nài van các Ngài trợ giúp cho, còn hơn phí công tìm tòi những bí nhiệm của các Thánh.

Các Ngài sẽ hài lòng và rất hài lòng, một khi người đời biết thận trọng và bớt dần những lời nói vô ích.

Các Ngài không tự hào ở huân nghiệp, vì các Ngài không nhận gì hay cho mình một quy tất cả về Cha vì lòng Cha thương yêu vô cùng đã ban tất cả cho họ.

Các Ngài chan chứa một tình yêu Chúa và một vui sướng khôn lường, nhờ thế các Ngài được vinh hiển và hạnh phúc hoàn bị.

Càng trèo lên cao trên đài vinh hiển, các Ngài càng tự khiêm và nhờ thế, càng gần Cha và mến Cha hơn.

Vì thế, con đã đọc thấy câu: “ Họ đặt triều thiên mình trước mặt Thiên Chúa, đồng thời họ sấp mình trước Con chiên và thờ lạy Đấng hằng sống muôn đời”.

Có người hỏi: “ Trong nước Đức Chúa Trời ai to nhất”, mà không biết mình có đáng kể vào số những người bé nhân không?

Được ở trên trời, dầu bé nhất cũng đã là truyện vĩ đại lắm rồi. Ở trên đó ai cũng to, vì chẳng những được gọi mà sẽ thực thụ là con Đức Chúa Trời.

Người rốt hết cũng còn ở trên ngàn vạn người khác và người tội lỗi dầu có sống trăm tuổi rồi cũng chết.

Khi các môn đệ hỏi: Ai lớn hơn trên nước Trời, họ đã được nghe trả lời: “ Nếu các con không chịu cải hóa và trở nên trẻ nhỏ, các con sẽ chẳng vào được nước Trời. Ai trở nên nhỏ bé như em bé này sẽ là người lớn nhất trong nước Trời”.

Vô phúc những ai không chịu vui lòng tự hạ làm trẻ nhỏ, vì cửa trời thấp lắm sẽ không để họ vào qua.

“ Vô phúc cả những người giàu đã được yên ủi ở đời”, vì trong khi người nghèo vào nước Đức Chúa Trời, họ sẽ phải ở ngoài mà tru trếu.

“Hỡi người khiêm nhượng! hãy hoan hỉ. Hỡi người nghè khó! Hãy vui mừng, vì nước Đức Chúa Trời là của chúng con, miễn là chúng con đứng vững luôn trong đường chân lý”.

SUY NIỆM

Người đời hay chuộng lạ. Cái thính hiếu kỳ đó làm cho họ không ngại đề cập cả những vấn đề ngoài phạm vi và vượt tâm trí họ.

Cái lối tìm hiểu táo bạo đó chẳng những không đi đến đâu, mà thường chỉ nuôi thêm tính kiêu ngạo gây tranh luận vô ích và có khi sinh bất bình.

Giá họ biết dùng thì giờ đó đểt ự giác, tự chỉnh cuộc đời của họ chả khá hơn biết mấy!

Lời sách Trí thư: “ Bạn đừng tìm cái quá tầm và xét cái vượt sức bạn. Bạn hãy nghĩ đến điều Chúa dạy và đừng tò mò tra vấn công việc Ngài, vì cái gì đã bí nhiệm là cái mắt bạn không cần xem”.

Lạy Chúa xin dạy con hãm tính tò mò vô ích, mà chỉ tìm biết và cố gắng chu toàn nhiệm vụ của con. Xin giúp con trở nên bé nhỏ để vào được nước trời.

LIX/HY VỌNG VÀ TIN TƯỞNG NƠI MỘT MÌNH CHÚA

Chúa là hy vọng độc nhất

- Lạy Chúa! Con hy vọng gì ở hạ giới này? Và trong tất cả tạo vật trên mặt đất cái gì yên ủi được con hơn cả?

Phải chăng chỉ có Chúa? Lạy Chúa Trời con! Chúa là lượng khoan dung không bờ bến.

Không có Chúa, con không ở đâu cho sướng. Đã có Chúa không khi nào khổ.

Con thà chịu nghèo vì Chúa, còn hơn giàu mà mất Chúa.

Con thà khách lưu dưới đất với Chúa, còn hơn được về trời mà không có Chúa.

Chúa ở đâu đấy là trời. Đâu không có Chúa, đấy là chết và hỏa ngục.

Chúa là tất cả tham vọng con, vì thế con không thể không than van, không kêu cầu, không khẩn nài Chúa.

Không, con không có thể hoàn toàn tín nhiệm ở ai, con không thể trông ai cứu giúp được trong cơn quẩn bách ngoài Chúa, lạy Chúa!

Chính Chúa là hy vọng của con, là tin tưởng của con và là Đấng an ủi trung tín của con.

Người đời ai cũng tìm tư lợi. Nhưng Chúa chỉ tìm phần rỗi và tiến bộ của con và Chúa trở mọi cái nên hữu ích cho con.

Cả lúc Chúa để con phải thử thách, phải ngược đãi, Chúa cũng đã an bài tất cả hầu mưu ích cho con, lạy Chúa! Chúa quen thử người Chúa thân yêu bằng cách ấy.

Và khi Chúa thử con, Chúa cũng đáng chúc tụng và yêu mến không kém lúc Chúa đổ tràn ngập ơn yên ủi trên trời xuống cho con.

Chúa là trót tin tưởng

Lạy Chúa Trời con! Con đặt trót hy vọng nơi Chúa, con lấy Chúa là nơi nương náu của con. Con ký thác tất cả ưu phiền, sầu muộn của con nơi Chúa. Vì mọi cái, ngoài Chúa, con chỉ thấy thuần là hèn yếu và không vững chắc.

Bạn nhiều cũng chẳng giúp ích gì con. Quan thầy thế lực cũng chẳng cứu nổi con. Cố vấn khôn ngoan cũng chẳng bàn lợi gì được cho con. Tác phẩm của các nhà thông thái cũng chẳng khuây khỏa được con. Ngọc ngà, trân châu cũng chẳng chuộc được con. Nơi ẩn kín đáo và thuận tiện mấy cũng chẳng che giấu được con, nếu Chúa không thương trợ giúp, bảo vệ, an ủi, dạy vẽ và giữ gìn con!

Không có Chúa, dầu cái xem ra đem lại bình an và hạnh phúc cũng là không. Và thực sự nó không giúp được gì vào hạnh phúc cả.

Vậy cứu cánh mọi của cải, điểm cao nhất của sinh hoạt, chỗ sâu nhất của khoa học chính là Chúa. Và hy vọng duy vào Chúa, đó là an ủi hơn hết của tôi tớ Chúa.

Con ngước nhìn lên Chúa, con tín nhiệm vào Chúa, Cha nhân từ của con!

Chúa hãy chúc phúc cho hồn con và từ trời cao hãy ban phúc lành để thánh hóa con, để con nên đền thờ và ngai vinh hiển muôn đời của Chúa.

Con hy vọng khi Chúa thương ngự xuống đền thờ này, đừng có gì làm gai con mắt uy quyền Chúa.

Chúa hãy nhìn con bằng con mắt đại từ bi và khoan dung vô cùng, Chúa hãy lắng nghe lời cầu của tôi tớ khốn nạn đang lưu đày xa Chúa trong miền u tối của tử thần.

Xin Chúa chở che và gìn giữ linh hồn tôi tớ thấp mọn Chúa giữa những gian nguy của đời sống ô trọc, và ban ơn thần lực giắt qua nẻo bình an mà đưa về quê hương sáng thật muôn đời. Amen.

SUY NIỆM

Được Chúa là được tất cả. Mất Chúa, không còn thứ thua thiệt nào bằng. Đó là câu tụng niệm của mọi linh hồn sủng ái.

Họ đi tìm cho được Chúa, vì Chúa là hy vọng độc nhât của họ. Họ tin tưởng ở một mình Chúa vì chỉ có Chúa là cứu tinh của họ.

Nếu – theo Phúc âm thư – lòng tin tưởng của những bệnh nhân ngoại giáo, đã có thể kéo được Chúa thương mà chữa họ cho khỏi tật bệnh thể xác, có khi cả tật bệnh linh hồn, thì lòng tin tưởng của chúng ta – người Công giáo – phải mãnh lực đến thế nào!

Sở dĩ chúng ta chưa đạt điều chúng ta mong ước, là vì chúng ta đã không tin hay không tin cho mãnh liệt.

Lạy Chúa con hoàn toàn tín nhiệm ở Chúa và đời con sẽ không phải tủi nhục. Xin Chúa hãy là trót hy vọng và tin tuởng của con khi sống cũng như trong giờ hấp hối.

Lạy Mẹ Maria, Mẹ Chúa Giêsu và Mẹ con! Xin Mẹ giúp con được Chúa Giêsu bây giờ và mãi mãi.


Trở lại      In      Số lần xem: 2020
Tin tức liên quan
  • SÁCH GƯƠNG CHÚA GIESUS / BÀI SỐ 0101 / GIUSE LUCA
  • SÁCH GƯƠNG CHÚA GIESUS / BÀI SỐ 100 / GIUSE LUCA
  • SÁCH GƯƠNG CHÚA GIESUS / BÀI SỐ 099 / GIUSE LUCA
  • SÁCH GƯƠNG CHÚA GIESUS / BÀI SỐ 098 / GIUSE LUCA
  • SÁCH GƯƠNG CHÚA GIESUS / BÀI SỐ 097 / GIUSE LUCA
  • SÁCH GƯƠNG CHÚA GIESUS / BÀI SỐ 096 / GIUSE LUCA
  • SÁCH GƯƠNG CHÚA GIESUS / BÀI SỐ 095 / GIUSE LUCA
  • SÁCH GƯƠNG CHÚA GIESUS / BÀI SỐ 094 / GIUSE LUCA
  • SÁCH GƯƠNG CHÚA GIESUS / BÀI SỐ 093 / GIUSE LUCA
  • SÁCH GƯƠNG CHÚA GIESUS / BÀI SỐ 092 / GIUSE LUCA
Video
BG CN 25 TN B-TGM GIUSE NGUYEN NANG
Bài Giảng CN LỄ CHÚA THÁNH THẦN HIỆN XUỐNG A
Liên kết website
Thống kê
 Trực tuyến :  14
 Hôm nay:  1259
 Hôm qua:  3790
 Tuần trước:  22065
 Tháng trước:  87599
 Tất cả:  11414882
LIKE FACEBOOK
Thông tin liên hệ
- Mọiýkiếnxingửivề:GiuseLucaTrươngĐìnhNghi
- Giáodânbấtxứng /Quảnlýwebsite.
- Email: ditimhanhphuc1974@gmail.com
- Fb:https://www.facebook.com/ditimchanly.org 
-Videos:www.youtube.com/tìmtênDinhNghiTruong
 clickvàologokinhthánh .

Chia sẻ cho bạn bè :
top