TÂM SỰ VỢ CHỒNG GIÀ !
Lặng im nào, tôi kể ông nghe:
Cuộc sống bây giờ phức tạp hơn ngày trước
Bọn trẻ thích ăn chơi, hay học đòi, bắt chước
Nhậu nhẹt bê tha, quên mất họ hàng
Tai nạn khắp miền trên báo tràn lan
Vì ba quả chuối xanh, một người mất mạng
Anh em tranh giành, hãm hại nhau phát chán
Nhiều kẻ vô tâm, quên mất nghĩa vợ chồng
Nhớ thưở ban đầu tôi về ở với ông
Nhà vách đất có chiếc giường nhỏ xíu
Xe đạp cà tàng, quanh năm mình túng thiếu
Gắng mưu sinh nuôi mấy đứa ra đời
Vợ chồng mình không còn phút rong chơi
Nhờ phúc đức của ông bà để lại
Bao vất vả đã đến mùa gặt hái
Hai đứa mình nay đến lúc thảnh thơi
Tôi quý ông vì đạo nghĩa ở đời
Ông chung thủy yêu chìu tôi hết mực
Thương con cái mình đồng tâm gắng sức
Nắm chặt tay, vượt qua hết bão giông
Năm mươi năm gọi nhau hai tiếng vợ chồng
Tình nghĩa thiêng liêng chẳng bao giờ hư mất
Cảm ơn ông yêu tôi nhiều hơn vật chất
Để mối tình theo năm tháng lớn dần lên.
P/S: 50 năm sau.
THANH VÂN ngày 12/6/2016
Trăm năm tình Viên Mãn,
Bạc đầu nghĩa Phu Thê.