Website:https://ditimchanly.org/videosbaigiangWWW.YOUTUBE.COM/DinhNghiTruong / CHÚNG CON KÍNH THỜ CUỘC TỬ NẠN CỦA CHÚA GIESU KYTO  / XIN HÃY CANH TÂN GIÁO HỘI / THÁNH HÓA THẾ GIỚI / CHO MỌI DÂN TỘC ĐỪNG ĐỐI XỬ ÁC ĐỘC VỚI NHAU / XIN CHÚA THAY ĐỔI LÒNG CON NGƯỜI ,ĐỂ HỌ SẴN SÀNG TRAO CHO NHAU CƠ HỘI SỐNG TỐT / XIN CHÚA HÃY CỨU THẾ GIỚI CHÚNG CON ĐANG SỐNG AMEN . (GIUSE LUCA)**R

TRÊN ĐỜI, AI CŨNG CÓ 3 VỊ THẦY

Nhiều người vẫn bảo trong xã hội Việt Nam, chỉ có 3 giới được trân trọng gọi bằng “Thầy”: Thầy Giáo, Thầy Tu và Thầy Thuốc.

Tại sao vậy ? Xin thưa vì cả ba đều cùng lúc dạy người, giúp người và cứu người. “Thầy” cũng còn được hiểu là cha, là bố của ta, là đấng sinh thành , cho ta làm người. 

Về “Thầy Tu”:

Chắc chắn ai trong chúng ta cũng có thể hồi nhớ lại trong đời mình ít là một vị Giám Mục, Linh Mục, hay Tu Sĩ đúng nghĩa là thầy và là cha, là mẹ của chúng ta. Còn bản thân tôi bây giờ được người ta kính cẩn gọi là “cha”, được các bạn trẻ sinh viên quý mến kêu “bố ơi”, thú thật nhiều khi thấy hổ thẹn vì còn nhiều bất xứng lắm. Cứ phải cố gắng noi gương các “cha” của mình mà sống, mà ứng xử cho đàng hoàng hơn.

 

Về “Thầy Giáo”:

Tôi từng là giáo viên vỏn vẹn có 5 năm khi mới hơn 20 tuổi, lại không dạy học trò mà chỉ thỉnh thoảng bồi dưỡng chuyên môn cho các giáo viên, do vậy chưa bao giờ tôi dám nhận mình là thầy giáo đúng nghĩa. May mắn là tôi đã có được những thầy cô giáo mà tôi mang ơn dạy dỗ trời bể, đến mức có thể gọi là người cha, là người mẹ thứ hai, không sinh, không dưỡng nhưng lại giúp tôi nên người. Tôi nhớ mãi ngày mình khấn trọn trong DCCT, mẹ tôi vừa qua đời hơn một tháng trước, ngay sau Lễ, soeur Tô Thị Anh, Dòng Đức Bà – cô giáo đã dạy tôi môn Tâm Lý Gặp Gỡ Chiều Sâu – nhỏ nhẹ bảo: “Anh Uy ơi, tôi xin tặng cho anh một nụ hôn thay cho má của anh nghen !” Và cô đã ôm chầm lấy tôi, xiết chặt. Vẻ bên ngoài thì hơi Tây một chút, nhưng tình cảm gửi gấm bên trong thì đúng là một vòng tay ấm áp của một người mẹ.

 

Còn với người “Thầy Thuốc”:

Tôi đã 2 lần được đại phẫu: năm 1979 khi sắp vỡ tung khúc ruột thừa, tôi còn nhớ tên ân nhân cứu sống mình là bác sĩ Bảo, bệnh viện Sài-gòn; và năm 2001 mổ lấy một khối u trong ruột tại một bệnh viện hiện đại quận 16 Paris, tiếc là tôi đã vô tình đến nỗi quên không tìm gặp cũng không nhớ được tên vị giáo sư bác sĩ người Pháp đã cứu mình. 

 

Vậy đó, thầy giáo thì rèn đúc nên tâm hồn mình, thầy tu thì hướng dẫn tâm linh cho mình sống cho phải đạo, còn thầy thuốc thì chăm sóc và cứu chữa mình để mình được tiếp tục sống. Chúng ta mang ơn các Thầy mà lại không bị các Thầy đòi phải trả ơn, nếu mình có muốn trả ơn thì chỉ có cách sống nết na hơn, tốt lành hơn mà thôi. Các Thầy tuyệt vời của chúng ta chẳng mong gì điều gì khác.**R

                    Sưu tầm

 


Trở lại      In      Số lần xem: 4098
Tin tức liên quan
Video
BG CN 25 TN B-TGM GIUSE NGUYEN NANG
Bài Giảng CN LỄ CHÚA THÁNH THẦN HIỆN XUỐNG A
Liên kết website
Thống kê
 Trực tuyến :  6
 Hôm nay:  378
 Hôm qua:  1814
 Tuần trước:  27315
 Tháng trước:  97734
 Tất cả:  11350682
LIKE FACEBOOK
Thông tin liên hệ
- Mọiýkiếnxingửivề:GiuseLucaTrươngĐìnhNghi
- Giáodânbấtxứng /Quảnlýwebsite.
- Email: ditimhanhphuc1974@gmail.com
- Fb:https://www.facebook.com/ditimchanly.org 
-Videos:www.youtube.com/tìmtênDinhNghiTruong
 clickvàologokinhthánh .

Chia sẻ cho bạn bè :
top