Website:https://ditimchanly.org/videosbaigiangWWW.YOUTUBE.COM/DinhNghiTruong / CHÚNG CON KÍNH THỜ CUỘC TỬ NẠN CỦA CHÚA GIESU KYTO  / XIN HÃY CANH TÂN GIÁO HỘI / THÁNH HÓA THẾ GIỚI / CHO MỌI DÂN TỘC ĐỪNG ĐỐI XỬ ÁC ĐỘC VỚI NHAU / XIN CHÚA THAY ĐỔI LÒNG CON NGƯỜI ,ĐỂ HỌ SẴN SÀNG TRAO CHO NHAU CƠ HỘI SỐNG TỐT / XIN CHÚA HÃY CỨU THẾ GIỚI CHÚNG CON ĐANG SỐNG AMEN . (GIUSE LUCA)**R

TÌNH MẸ THƯƠNG ĐÀN CON /

TÌNH MẸ THƯƠNG ĐÀN CON
(NHỚ VỀ THÁNG NĂM , THÁNG KÍNH ĐỨC MẸ)

 
 
 
1 / Mẹ Xuống Luyện Ngục
Xưa giáo dân thành Roma có tập quán cầm nến sáng ban đêm đi viếng các nhà thờ Đức Mẹ tối áp lễ Đức Mẹ Lên Trời. Có một phụ nữ quí phái cùng theo đoàn giáo dân đi viếng đền thờ Đức Mẹ. Khi bà quì cầu nguyện trong nhà thờ, vừa mở mắt ra thì thấy một đàn bà mình rất quen thân xưa, đã chết 6 tháng nay, đang quỳ bên cạnh mình đọc kinh. Bà quí phái nọ bỡ ngỡ hết sức liền ra cửa nhà thờ đứng đợi. Khi thấy người quen bước ra liền hỏi ngay:
-Chị có phải tên là Marozi-a không ?
-Phải, đúng tôi là Marozi-a
-Ủa chị đã chết 6 tháng rồi mà ? Chị được sống lại ư ? Có được rỗi linh hồn không ?
Thưa chị, từ lúc chết đến giờ, tôi bị giam phạt trong luyện tội khốn cực lắm, chỉ vì khi còn trẻ tôi đã hay làm đỏm làm dáng, làm dịp tội cho nhiều người. Song hôm nay là ngày lễ Đức Mẹ Lên Trời thì Đức Mẹ xuống luyện ngục đem tôi và một số linh hồn có lòng kính mến Đức Mẹ lên Thiên đàng.
Năm nào, đến lễ này cũng xẩy ra như vậy. Các linh hồn được cứu hôm nay thì nhiều lắm, đã kéo nhau đến nhà thờ này để tạ ơn Đức Mẹ. Bà chỉ được Chúa cho trông thấy một mình tôi thôi, chứ còn biết bao linh hồn khác đang quì chung quanh đây mà bà không được xem thấy.
Thấy bà ta bán tín bán ghi, thì linh hồn ấy liền nói, “để cho bà tin được lời tôi, thì sang năm, chính ngày lễ Đức Mẹ Lên trời này thì bà sẽ chết.”
Thành Đamianô đã làm chứng tích chuyện này có thật và còn minh chứng rằng: Bà quí phái nghe nói như vậy tin ngay và từ hôm đó gắng làm nhiều việc lành, đến năm sau bà ngã bệnh và chết đúng ngày lễ Đức Mẹ Lên Trời.**R
 
2 / Đừng Lo
Sử ký Dòng thánh Augustio kể lại: Một tu sĩ thuộc Dòng Augustino đạo đức, sốt sắng lắm, về già đã lâm trọng bệnh cửu tử nhất sinh. Thấy mình sắp ra trước tòa Chúa phát xét thầy lo sợ khóc sướt mướt luôn mãi. Dù Bề trên, dù anh em dòng lấy đủ lẽ khuyên bảo thầy vững tâm tin cậy vào lòng Chúa Mẹ, thầy vẫn không hết lo sợ và khóc than.  Một hôm bệnh tái phát nặng, thầy càng sợ hãi và khóc lóc hơn trước, bỗng nhiên Đức Mẹ thân hiện trước mặt thầy, lấy lời dịu dàng âu yếm mà khuyên thầy: “Hỡi con của Mẹ, con đừng sợ hãi. Khi con khỏe mạnh mỗi ngày con đọc kinh Lạy Nữ Vuơng nhiều lần để cầu xin được thấy Đức Chúa Giêsu con lòng Mẹ, thì nay Mẹ đã nhận lời con. Con hãy an tâm, sau khi chết Mẹ sẽ dẫn con lên Thiên đàng xem rõ dung nhan Chúa Giêsu con Mẹ.”
Thầy mừng vui quá sức, vững tâm trông cậy vào Mẹ và đón đợi giờ chết để về trời với Mẹ.**R
 
3 / Mẹ Gật Đầu
Trong lịch sử dòng Đaminh có ghi lại một tích chuyện tỏ ra Đức Mẹ thương yêu, bang trợ những con cái Đức mẹ là các thầy dòng Đaminh:
Tại Balê, có một bà quí phái đã giúp công của trong việc xây cất tu viện Đaminh, mệnh danh là Nhà Dòng Thánh Giacôbê. Khi tu viện đã hoàn thành, bà thường đến thông công với các thầy trong khi nguyện kinh Thần vụ, nhất là khi hát kinh Lạy Nữ Vương trước khi ngủ đêm. Muốn tỏ ra mình thương yêu con cái và trả công cho vị ân nhân, một tối kia, đang khi các tu sĩ hát kinh Lạy Nữ Vương, Đức Mẹ thân hiện ra cho bà quí phái xem thấy cử chỉ, nét mặt nhân từ của Người khi các tu sĩ xưng hô Người là Nữ Vương nhân lành…
Khi đến câu: “Chúng tôi con cháu Evà ở chốn lưu đầy, kêu đến cùng bà…” thì Đức Mẹ đặt Chúa Giêsu trên bàn thờ, sấp mình xuống đất cầu xin cho các tu sĩ. Khi hát câu: “Xin ghé mặt thương xem chúng tôi đến sau khỏi đầy” thì Đức Mẹ chỗi dậy âu yếm các tu sĩ đang đứng như thầm bảo họ: “Các con hãy xem, này là con Mẹ yêu dấu, các con hãy chiêm ngưỡng tôn nhan Người ở đời này, nhất là đời sau trên Thiên đàng.” Khi hát câu: “Ôi khoan thay, nhân thay, dịu thay, Thánh Maria trọn đời đồng trinh…” thì Đức Mẹ mỉm cười, gật đầu tỏ ý hài lòng và biến đi.
Đến sau, vị ân nhân đó thuật lại chuyện đã mắt thấy tai nghe để kích thích các tu sĩ Đaminh tăng bội tình yêu đối với Đức Mẹ.
Sau khi điều tra kỹ lưỡng, hội đồng chi dòng đã truyền ghi tích lạ đó vào lịch sử dòng để các phần tử dòng muôn đời ghi nhớ và thêm lòng kính mến Đức Mẹ, cậy trông vào Đức Mẹ, Đấng đã bảo vệ dòng từ buổi phôi thai.**R
 
4 / Sét Đánh
Bên Pháp có một người giầu có, sang trọng tên là Keri-olet; một thời vang danh vì bê tha tội lỗi nhất vùng ấy; chàng ngổ ngáo từ thuở bé, cha mẹ đặt tên cho là đồ bất trị. Càng thêm tuổi, càng thêm độc ác, vì giỏi nghề võ nên ỷ sức đánh đập bất cứ ai và đã giết chết nhiều mạng. Ra như khoái vui cho chàng là giết người cướp của. Mặc dầu rửa tội từ thuở bé, chàng tỏ ra chống báng đạo, chế diễu việc phượng thờ, xúc phạm đến Bí Tích, nhất là Bí Tích Thánh Thể. Chàng đã dốc quyết bỏ Công Giáo, sạng tận Phương Động để gia nhập Hồi giáo, Thiên Chúa đã cảnh tỉnh nhiều lần: một hôm sét đánh ngả một cây bên cạnh nơi chàng đứng, chàng không khiếp sợ mà còn chửi Thiên Chúa. Rồi vào nhà lấy súng bắn lên trời để trả thù Thiên Chúa. Một lần khác, chàng đang ngủ thì sét đánh cháy mất nửa giường chàng nằm thế mà chàng vẫn sống phây phây, ngạo mạn trêu cơn nghĩa nộ Thiên Chúa. Một lần nữa đang cưỡi ngựa, phi như bay, sét liền đánh chết ngựa, làm chàng ngã quỵ, thế mà chàng vẫn sống phây phây, ngổ ngáo, ngạo mạn.
Đến thành Lộ Đức, thấy một linh mục đang trừ quỉ nhập vào 1 người, chàng tò mò đứng xem. Thấy quỉ tru trếu gầm thét trước khi ra, chàng đánh bạo hỏi quỉ:
-Sao đã mấy lần mày làm sét đánh sao tao không chết. Quỉ liền dùng miệng người bị quỉ ám mà trả lời:
-Đức Maria đã cứu chữa mày, nên mày mới thoát tay tao. Nếu không có Bà ấy, đời mày đã tàn rồi con ơi! Mày coi chừng đó, còn nhiều dịp khác, liệu hồn đi con!
Khi nghe quỉ nói sự thật, Keri-olet mất cả hồn vía, một trật được ơn đánh động bên trong, chàng quì gối cảm tạ ơn Đức Mẹ đã cứu mình, rồi thống hối ăn năn quyết trở về đường chính, rồi sống đời cải thiện. Hôm sau chàng đi xưng tội rồi cởi bộ quần áo sang trọng, mặc đồ xấu đi hành hương viếng đền thờ Đức Mẹ, rồi vào nơi thanh vắng ăn chay hãm mình đánh tội cho đến chết. Suốt đời chàng hằng nhớ ơn Đức Mẹ đã cứu mình chỉ vì mỗi ngày chàng đọc một kinh Kính Mừng mà Mẹ chàng đã dạy chàng tử thuở bé, mặc dầu đã sống bê tha trong đống tội bao nhiêu năm trời, nhưng chẳng ngày nào quên bỏ việc nhỏ mọn mà mẹ đã căn dặn đó.**R
 
5 / Không Ngủ Nổi
Linh mục Bach, Dòng Tên, đã kể lại chuyện sau dây chính ngài đã chứng kiến.
Trong một ký túc xá của một trường trung học ở Pháp. Tối đến, thầy giám thị đi soát các em coi đã về ngủ hết chưa, thì thấy một em 15 tuổi quỳ bên giường mình chưa ngủ. Thầy giám thị hỏi lý do sao chưa đi ngủ, còn quỳ đọc kinh, thì được em cho biết:
Chiều em đã đưa cỗ áo Đức Mẹ đứt cho người coi cổng khâu lại mà ông chưa trả, nên em chưa dám ngủ vì sợ chết bất ưng đêm nay, không có áo Mẹ trên ngực. Thầy giám thị khuyên em phó thác dâng mình cho Đức Mẹ rồi đi ngủ bằng an, sáng mai sẽ lấy áo Đức Mẹ. Nhưng em khóc và xin thầy giám thị liệu lấy áo Đức Mẹ về cho em kẻo em sợ không ngủ được. Thấy em có lòng mến Đức Mẹ và trông cậy vào áo Người thì chiều ý em, ra cổng lấy áo Đức Mẹ đưa lại cho em. Em nhận lấy cách vui vẻ sung sướng hôn kính quàng vào cổ, đọc một kinh dâng lại cho Mẹ rồi lên giường ngủ. Sáng mai khi hiệu chuông dậy, thầy giám thị liền đến giường cầm tay kéo thì ra em đã chết. Cả mình đã lạnh ngắt, mặt mày vui vẻ tươi tỉnh như khi còn sống, hai tay còn cầm chặt áo Đức Mẹ, chắc chắn Đức Mẹ đã thương bảo cho em cố gắng tìm áo Đức Mẹ để đeo vào cổ, vì Người chẳng muốn em chết khi không có áo của Người.**R
 
6 / Dòng Nữ Cắt Mũi
Năm 1970, quân đội Đan Mạch tấn công nước Anh, tàn phá một cách ghe gớm. Chúng quyết uy hiếp nữ tu viện Coldingam, nên bao vây, hò hét, làm náo động tinh thần các chị em.
Thánh nữ Ebba bấy giờ làm Bề trên triệu tập các chị em vào nhà nguyện Đức Mẹ và cầu xin:
“Lạy Mẹ Maria, Mẹ thanh sạch hơn các kể đồng trinh, xin ra tay cứu vớt tôi mọn hèn của Mẹ, soi cho con và các chị em biết cách giữ trọn đức Trinh khiết. Xin Mẹ giơ tay quyền phép trên chúng con, ban sức mạnh, thà chịu chết nếu cần, còn hơn là ưng thuận phạm tội mà mất triều thiên đồng trinh”.
Lời nguyện nỉ non lạc giữa muôn tiếng gầm thét của đoàn quỉ sứ đã hiện ra quanh nhà dòng. Thánh nữ Ebba cương quyết khuyên chị em: Ai trong chị em còn mến Chúa và quí kho báu đồng trinh hãy bắt chước tôi, đừng sợ chi hết. Chính cái chết sẽ êm ái cho ai muốn phí sự sống vì nhân đức. Nói xong, thánh nữ lấy dao rạch mặt, xẻo tai, cắt mũi mình be bét máu chảy lai láng. Tất cả chị em khác thi đua theo gương can đảm ấy, ai cũng mang một bộ mặt tan nát, đẫm máu!
Đàn quỉ sống tiến vào, kinh hoàng trước cảnh tượng thương tâm đó, chúng còn nghĩ gì việc hiếp tróc, nhưng máu căm hờn sùng sục sôi lên, chúng vung gươm chém giết tất cả mọi người, đồng thời châm lửa thiêu hủy cả khu dòng thành một đống tro !**R
 
7 / Đã Bán Linh Hồn
Trong mặc khải về thánh nữ Brigitta có kể một vị lãnh chúa nọ vừa nổi danh về dòng dõi quý tộc, vừa bê tha tội lỗi. Ông đã thực sự ký giấy cho ma quỷ: bán cả linh hồn lẫn xác cho nó, làm nô lệ nó suốt sáu mươi năm, sống truỵ lạc không thèm đến các nhiệm tích. Một hôm ông ngã bệnh nặng, Chúa Giêsu dủ lòng thương truyền cho thánh nữ Brigitta đi trình cha giải tội của bà phải đến giúp ông và khuyên ông xưng tội.
Linh mục đến, bệnh nhân một mực từ chối, nói dối đã xưng tội nhiều lần rồi. Lần thứ hai, linh mục lại đến, nhưng lại bị khước từ. Chúa Giêsu lại hiện ra lần nữa, truyền cho bà phải xin linh mục đến giúp ông ta. Lần đến thứ 3 linh mục tỏ cho ông biết Chúa Giêsu đã hiện ra với thánh nữ Brigita và ngài đến đây để thi hành lệnh của Chúa vì Chúa rất thương ông. Nghe những lời đó, bệnh nhân cảm động, khóc và thốt lên:
– Lẽ nào con còn hy vọng được tha thứ: Con đã tự tình làm nô lệ ma quỷ suốt 60 năm nay, đã phạm không biết bao nhiêu tội lỗi!
– Không hề gì, linh mục đáp lại, ông cứ can đảm và bình tĩnh, nếu ông hối hận, quyết tâm, tôi đoan hứa với ông Chúa sẽ tha thứ cho ông hết.
– Thưa cha, tôi tưởng tôi đã bị luận phạt rồi. Tôi đã thất vọng về phần rỗi của tôi! Nhưng giờ đây, tôi đau đớn về tội lỗi lắm. Tôi trông cậy Chúa sẽ không bỏ tôi và tôi sẵn sàng xưng tội.
Hôm đó, ông xưng tội đến bốn lần, với tâm tình đầy thống hối. Hôm sau ông rước Chúa và sau sáu ngày ông đã từ trần đầy lòng sốt sắng tin tưởng.
Ít lâu sau, Chúa Giêsu lại hiện ra với thánh nữ Brigitta tỏ cho biết người tội lỗi đó không phải hư mất đời đời, nhưng còn phải giam trong luyện ngục và ông ta được như thế là nhờ lời bầu cử của Đức Mẹ Maria vì mặc dầu sống cuộc đời tội lỗi, ông vẫn luôn luôn giữ lòng tôn kính những sự thương khó Đức Mẹ; hễ ai nhắc tới, ông cũng tỏ ra cảm thương.**R
 
8 / Bà Chằng
Trong thời kỳ cách mạng đẫm máu của Pháp, ở đô thị Mirepoix có một phụ nữ, nói đúng hơn là một thọ vật ngoại lệ, lấy tội ác làm một thú sống.
Trò tiêu khiển của người khốn nạn này là hay theo những tử tù tòa án cách mạng xử từ trại giam đến đoạn đầu đài mà lăng mạ nguyền rủa tội nhân cho tới khi bước lên máy chém. Nhất là các linh mục thì nàng căm hờn đến cực độ và lăng nhục chửi rủa thậm tệ. Vẻ bình tĩnh nhẫn nhục lại càng làm cho mụ ta dễ nổi cơn tam bành nhiều hơn.
Ngày 8/2/1795 Cha Baclot một Linh mục ai cũng biết tiếng là đạo đức thánh thiện, bị điệu đi xử tử với nhiều vị khác để tỏ lòng trung thành với Chúa. Tất nhiên là mụ đàn bà hung bạo đó không vắng mặt, khi mà các Ngài đi qua. Mẹ the thé:
-Thử xem ông cụ đạo nào có trả lời tôi không nhé !
Rồi mụ xỉa xói, phun bọt miệng, mụ bắt đầu rống lên từng tràng nhục mạ quen thuộc. Lúc đó Cha Baclot quay nhìn mụ bằng cái nhìn đầy hiền từ khôn tả, ngài nói:
-Thưa bà ! Xin bà cầu nguyện cho tôi với.
-Cái gì?…Ai…Tôi hả? Ông nói là tôi cầu nguyện cho ông !
-Phải, thưa bà, xin bà đọc cho tôi một kinh Kính Mừng, cầu cho linh hồn tôi sắp phải ra trước tòa Chúa.
Chắc chắn là lúc đó vị linh mục thánh thiện đã cầu nguyện cùng Đức Mẹ cho kẻ ngược đãi Ngài. Dầu sao đi nữa cũng không thể diễn tả nổi hiệu quả của mấy lời ấy nơi mụ đàn bà bạc phước đó. Thật là một đòn chùy, một tiếng sét ngang tai. Mụ dừng lại, mặt đỏ bừng bừng rồi tái dần đi, ra truyện còn hỏi xem có hiểu gì không đã. Nhưng vẻ mặt bối rối của mụ tố cáo rằng, hàng nghìn cảm tưởng xô bồ đang náo động nơi mụ, mụ cất cao và nói:
-Được, theo Cha xứ, tôi sẽ đọc kinh Kính Mừng đó.
Rồi mụ ngạo nghễ đọc rất lớn tiếng… Nhưng kinh vừa đọc xong, thì mụ cũng bắt đầu nức nở nghẹn ngào. Mụ cứ tiếp tục đi tới chân máy chém, mụ khoanh tay quỳ gối xuống đó.
Khi hành quyết xong, mụ im lặng trở về nhà, vào nhà khóc lóc ròng rã. Mụ chỉ ra khỏi nhà khi phải làm những việc cần. Những ngày tiếp sau, khi đội lính nước Pháp cộng hòa khua trống qua cửa nhà mụ, dẫn đầu cho đoàn người sắp rơi đầu dưới lưỡi đao của đao phủ, người ta nghe thấy trong nhà những tiếng khóc xé lòng!
Từ đó, mụ Mariane tên mụ không nói với ai nữa, ai hỏi mụ chỉ trả lời đủ điều để hỏi, không bao giờ dám ngước mặt nhìn lên. Trước kia mụ rất lắm điều trơ tráo, người vùng đó thấy mụ ngày nay nghiêm nghị thẹn thò, đều tưởng là mụ bị hóa dại và nghĩ rằng bị trời phạt. Tuy nhiên chưa ai dám nói rõ.
Thực ra đó chỉ là một phép lạ ban ơn về sự trở lại. Đúng thế, ai cũng thấy rằng khi việc phượng tự được tái lập, người ta được tự do theo đạo, thì Mariane tỏ ra hết sức cố gắng lấy gương sáng nết na, rộng tay và làm những việc đền tội để sửa lại gương xấu đã làm từ trước.
Thiếu thời, mụ làm gương xấu cho cư dân Mirepois bao nhiêu, thì lúc chết, mụ tỏ ra những tâm tình thống hối tươi đẹp, để gương cho con cháu họ hàng của mụ bấy nhiêu. Và mụ đã chết, chết trong sự ăn năn thống hối.**R
 
9 / Tuớng Cướp
Một Linh mục thông thái Dòng Tên, người Napoli, cha Julio Recupito năm 1664 đã xuất bản một cuốn sách rất giá trị về những dấu hiệu ơn tiền định, cuốn sách Ngài viết câu chuyện sau đây để chấm hết cho tác phẩm của Ngài.
Tôi không thể im lặng, không thể làm ngơ mà không kể ra đây một câu chuyện mới xảy ra, mà vị Giám Mục thận trọng, đáng tin cậy đã kể lại và chính Ngài đã xác nhận sự đúng đắn của nó:
Mấy năm nay có một tướng cướp quen làm nghề trong vùng phụ cận một thành phố danh tiếng ở nước Ý, thuộc trong quyền cai quản của Ngài. Một hôm bọn đồng đảng dẫn về cho hắn một thiếu nữ rất nhan sắc. Thiếu nữ nài xin hắn tha thiết rằng vì lòng yêu mến Đức Mẹ Maria xin đừng làm nhục danh tiết mình.
Một làn lửa vô hình của lòng tôn sùng Đức Mẹ còn sót lại trong đáy hồn tên cướp đã chiến thắng dục vọng đê hèn của hắn. Không những hắn ưng nhận lời thiếu nữ nài xin mà còn muốn tránh cho nàng khỏi bị đồng đảng làm đê nhục, hắn đã dẫn nàng an toàn ra khỏi khu vực ấy, lại xin nàng cầu nguyện với Đức Mẹ Maria mà nàng thiết tha yêu mến ấy cho mình nữa.
Đêm hôm ấy tướng cướp đang ngủ, hắn thấy một vị Nữ Hoàng vẻ mặt uy nghi hiện đến nhìn hắn một cách hiền từ và nói:
Hôm qua, con đã làm một việc gì yêu mến Ta, việc ấy đẹp lòng Ta lắm, Ta sẽ nhớ đến con.
Hắn thức dậy, coi việc đó là một giấc mơ không đáng để ý, bèn quên bẵng.
Ít lâu sau hắn bị bắt giam. Đêm trước ngày hắn bị hành hình, vị Nữ Hoàng uy linh lần trước lại hiện ra khi hắn ngủ và nói:
Con có biết Ta không ?
Hắn trả lời rằng đã có lần trông thấy một người giống hệt như thế. Nữ Hoàng nhắc lại câu đã nói với hắn lần trước và thêm rằng:
Ta là Maria Nữ Vương Trời Đất, vì lòng yêu mến Ta mà con đã tôn trọng người thiếu nữ đã tận hiến cho Ta. Ta đến thưởng con vì hành động đó; sau khi con bị hành quyết. Ta sẽ đem con vào nơi vĩnh phúc.
Việc lạ lùng ấy làm tên cướp tỉnh dậy, ơn thánh đang hoạt động trong mình hắn, hắn lấy làm vững tin rằng Đức Nữ Vương trên trời đã hiện ra với hắn và hứa cho hắn được cứu rỗi linh hồn.
Thế là người ta thấy hắn run lên vì được sung sướng, hắn xin được cấp tốc đem ra xử vì hắn biết đó chính là con đường lên nơi hằng sống. Cùng một lúc hắn có hai bản tính khác nhau; một đau đớn thống thiết và một vui mừng khôn tả; vì một đàng hắn tỏ ra đau đớn chua xót vì các tội đã phạm, một đàng phần thưởng sắp được làm hắn say sưa một niềm vui khôn sánh. Người ta nói đó 1 đấng tử đạo bay đến pháp trường, chứ không phải là một tên tướng cướp bị điệu đi xử tử.
Hắn tỏ với cha giải tội duyên cớ đau đớn và vui mừng khác lạ ấy, bằng lòng cho Cha tỏ ra với mọi người. Ngay trên bậc giảo hình đài, Cha đã kể lại truyện đó. Toàn dân cảm tạ đón nhận tin vui này, họ sung sướng tràn nước mắt, đua nhau tung hô tình thương siêu vời của Mẹ Maria.
Trong lúc xác tướng cướp treo cao trên giáo đài, nhưng tỏ ra một nét đẹp rất bình tĩnh đến cảm động.
Mẹ Maria thường ưu đãi như vậy với những tội nhân có một vài tâm tình yêu mến Mẹ đặc biệt, giống như Thánh Anselmô, Cha Thomas Cotipre và Cha Pelbart đã làm chứng.**R
 
10 / Tượng Đức Mẹ Vỡ
Kiến trúc sư Sarraxin chuẩn bị xây cất khu ký túc xá cho trường Pommeroeul năm 1935 (bên Pháp), đang khi cho thợ dọn dẹp các đống gạch vụn là nơi trước kia có nhà ở của các Sư huynh, bỗng kiến trúc sư trông thấy một đầu tượng Ðức Mẹ rất đẹp nằm giữa đống gạch vụn. Ông cố tìm kiếm thêm và lấy được đủ các mảnh vỡ của pho tượng. Về đến nhà, ông khoe bà vợ rồi rửa sạch sẽ, gắn lại thành một tượng Ðức Mẹ, ông đặt trên bàn thờ để tôn kính Mẹ.
Bỗng một hôm, sự khốn khó dồn dập đổ xuống gia đình ông kiến trúc sư: bà vợ nằm liệt giường, con gái đau nặng, đứa con trai đau từ lâu mới mạnh đang nghỉ dưỡng bệnh ở bên ông nội tại Anzin, bất ngời có điện tín báo phải sang gặp con gấp vì thập tử nhất sinh! Ông kiến trúc sư tâm hồn bấn loạn, vội vã thu xếp công việc nhà để sang thăm con bên Anzin. Nhưng trước khi ra đi, liếc mắt nhìn lên tượng Ðức Mẹ vỡ đặt trên bàn thờ, ông vội vàng quì xuống cảm động thưa trình:
“Lạy Mẹ nhân lành, ngày trước con đã cứu Mẹ thì hôm nay đến lượt Mẹ hãy cứu con”. Nói xong, với cặp mắt ngấn lệ, ông kiến trúc sư lên đường.
Ðến nơi, ông gặp bác sĩ đang thăm bệnh cho con ông. Bác sĩ nói với ông: “Tôi không hiểu cớ sự làm sao? Trước đây 2 giờ, con ông nguy tử tôi sợ ông không thể tới kịp thời để gặp con ông lần chót. Nhưng bất ngờ con ông thuyên giảm cách lạ.
Ông kiến trúc sư thì biết rõ, đó chính là giờ ông qùi trước tượng Ðức Mẹ vỡ kêu van Ðức Mẹ một câu đầy lòng tin tưởng phát ra tự đáy lòng:
“Xin Mẹ nhớ lại, con đã cứu Mẹ. Hôm nay đến lượt Mẹ hãy cứu con.” **R
 
11 / Hiệu Lực từ Lời Cầu Nguyện
Cha Phêrô Bouchange kể chuyện chính cha đã mục kích: Một mụ đàn bà có chuyện xích mích với anh ruột thành cãi lộn nhau đến nỗi sinh thù oán không sao làm hòa được, đến nỗi mụ nghỉ luôn cả kinh hạt, lễ lạy và chịu các Bí Tích. Ai khuyên bảo cũng vô ích, mụ nhất định không làm hòa. Bất ngờ mụ lâm trọng bệnh thập tử nhất sinh. Cha Bouchange đến khuyên mụ làm hòa để dọn mình chết, nhưng vô ích. Mụ còn đanh đá: Tôi muốn rằng, sau khi chết, hãy ghi khắc trên mộ tôi câu “con mẹ này quyết trả thù”. Khi nhắc đến hỏa ngục, mụ the thé: “Hỏa ngục hả, khi nghĩ đến trả thù cho được, thì tôi đã thỏa mãn trước mọi hình phạt phải chịu rồi!” Cha khuyên mụ cầu nguyện, mụ bắt đầu trả lời:
“Tôi biết, nếu tôi cầu xin sẽ được Chúa nhận lời, nhưng tôi không thèm cầu xin”.
Cha liền quì gối bên giường mụ, kéo một mẫu ảnh Ðức Mẹ Hằng Cứu Giúp bỏ trong sách nguyện ra, đặt vào giữa hai bàn tay mụ rồi sốt sắng đọc thong thả kinh Kính Mừng. Lạ lùng thay, khi cha vừa đọc tên Maria, mụ tội nhân trả lời: “Thôi cha đừng đọc thêm nữa. Con sẵn sàng tha thứ cho nó. Xin Cha ban phép giải tội cho con”. Sau khi cha xá giải mọi tội lỗi cho mụ, cha cùng mụ đọc kinh Kính Mừng. Mặt mụ tươi sáng và chết cách êm ái trong tay Ðức Mẹ.**R
 
12 / Mầu Nhiệm Kinh Hãy Nhớ
Một thanh niên bê tha tội lỗi, muốn chừa mà không sao chừa được, nghe cha P. Zucchi đến giảng đại phúc, chàng từ Rôma tìm đến cha tỏ bây tâm sự xin cha cho một phương dược. Cha dạy chàng phải trông cậy vào Ðức Mẹ là Ðấng hay cứu giúp phần rỗi cho mọi người và để tỏ ra mình là con riêng của Ðức Mẹ, đáng Ðức Mẹ phù hộ, mỗi ngày khi vừa thức dậy chàng phải đọc một Kinh Kính Mừng kính ơn vô nhiễm tội của Ðức Mẹ và đọc Kinh Hãy Nhớ, để xin Mẹ ban ơn cứu giúp thoát ly dò lưới Satan. Tối trước khi ngủ cũng đọc như vậy. Và mỗi lần bị ma quỉ cám dỗ, bất kỳ tối, sáng, trưa, đêm chàng hãy đọc kinh Hãy Nhớ.
Chàng tuân theo lời cha Zucchi dạy bảo.
Bốn năm sau tình cờ cha Zucchi gặp lại chàng, nghe chàng xưng tội cha coi như một vị thánh, bỡ ngỡ vì tâm hồn sạch tội của chàng, cha hỏi cớ sự. Chàng mới thú mình là tội nhân đã xưng tội với cha bốn năm về trước và đã tuân hành các điều cha dạy bảo. Nhờ kinh Kính Mừng và kinh Hãy Nhớ mà chàng đọc sáng tối không bao giờ bỏ, Ðức Mẹ đã giúp chàng cắt đứt tội lỗi, trở nên công chính như ngày nay.**R
 
13 / Phó Con Cho Mẹ
Trong làng Sarthe (nước Pháp) có một bác canh điền can đảm nhưng đơn độc, có đứa con hư, hầu như lần nào bắt gặp tụi trẻ con ăn cắp vặt đều thấy có mặt con bác ta trong đó. Nhưng bác vẫn không la mắng hoặc đe dọa. Một hôm đầy rầu rĩ, bác dẫn con đến đền thờ kính Ðức Mẹ. Hai cha con tiến sát bàn thờ Mẹ, quì xuống, trịnh trọng và đầy tin tưởng, bác đọc to lời cầu xin:
“Lạy Ðức Mẹ, con đã bất lực về đứa con của con rồi, con xin trao phó cho Mẹ.”
Ðức Mẹ đã nhận lời trao phó và tin tưởng của bác canh điền. Lớn lên cậu được các cha thuộc dòng Trắng (Pères Oblats de Marie) nhận vào Ðệ tử Viện. Sau cậu trở nên vị Thừa sai miền Bắc cực và trở thành Giám mục Grouard ở xứ Alaska, một thành phố được thiết lập nên do ngài và đã lấy tên ngài để đời đời ghi nhớ ơn ngài.
Ngài đã trung thành mến yêu Ðức Mẹ, và đã lan tỏa lòng sùng mến ấy cho mọi người chung quanh. Ngài đã chết thánh thiện sau một đời sống anh hùng và gương mẫu, thọ 90 tuổi.
Những gì đã trao phó cho Ðức Mẹ, Mẹ đã triệt để giữ gìn.**R
 
14 / Mẹ Chữa Khỏi Mù
Năm 1928, có một bà nội trợ ngụ tại Marsi thành Rôma có cô con gái tên là Emma bị chứng sưng màng mắt và sau bốn năm trở nên mù hoàn toàn. Cha mẹ em buồn rầu ảo não, đêm ngày hằng câu xin Chúa và Ðức Mẹ ban cho em được gặp bác sĩ lành nghề chửa em khỏi mù, nhưng tất cả đều thất vọng.
Một hôm chiều Chúa Nhật, vào hồi 2 giờ nhà thờ vắng người, cha Romeo Marutri, cha sở của giáo xứ, dẫn em Emma đến trước tòa Mẹ và đưa cho em một bó hoa để dâng Ðức Mẹ. Rồi cha quì gối bên em trước tượng Mẹ để cầu xin. Bà Buzzi đang quì dưới ghế, thấy em bé quờ quạng đặt bó hoa, bà tiến lại bàn thờ cầm tay em giúp em đặt bó hoa vào chân tượng Mẹ. Rồi bà hỏi em:
-Con không thấy gì sao?
-Thưa bà không, nhưng con vừa cầu xin Ðức Mẹ cứu chữa mắt con. Bà Buzzi liền nâng người em bé lên sát chân tượng Ðức Mẹ, lấy tấm áo thêu mà Mẹ đang choàng rất đẹp lau qua lau lại trên mắt em Emma. Bỗng em Emma kêu to: “Con đã trông thấy Ðức Mẹ! Con đã trông thấy Ðức Mẹ!”
Và quả thật, em đã khỏi mù hoàn toàn. Ngày hôm sau bác sĩ Gabazzi đã khám xét kỹ và làm chứng đó là thật 100%.**R
 
15 / Ave Maria
Một linh mục tuyên úy người Mỹ trong thời chiến tranh Triều Tiên hồi đầu thập niên 50 kể lại điều mà ông cho là phép lạ của Đức Mẹ như sau:
Tôi không sao quên được cái đêm khủng khiếp ngày 26-09-1950, cộng quân Bắc hàn từ bên kia vĩ tuyến bắn tới, du kích quân từ dưới thung lũng bắn lên. Đoàn quân mũ xanh của lính Liên hiệp quốc trên đồi Nam San áp lại. Thủ đô Nam Hàn chìm ngập trong khói lửa, trên trời đạn bay tới tấp, dưới đất xe bọc sắt lăn rầm rộ. Cả thành phố chuyển động như bị động đất. Tôi ù tai, hoa mắt, trái tim như muốn vọt ra khỏi lồng ngực. Trong tình trạng nguy biến, tôi rút sâu chuỗi ở túi áo ra lần hạt khẩn cầu Đức Mẹ. Mãi gần sáng tiếng súng đạn mới thưa dần. Bảy giờ sáng tôi băng qua khu đại học Tung Kook, chạy đến thung lũng giữa đại học và đồi Nam San, một cảnh hãi hùng hiện ra trước mắt tôi:
Xác chết nằm ngổn ngang, nào là quân mũ xanh của Liên hiệp quốc, nào là du kích quân, nào là thân nhân của những người đã khuất. Ai cũng cầu mong cho con em của mình mau hết nhiệm vụ quân dịch, trở về với gia đình, nhưng rồi họ đã ra đi tất tưởi, không một lời trăn trối, không một cái nhìn của người thân. Tôi lần bước tới, lại một cảnh tượng hãi hùng khác.
Một quân nhân Bắc hàn nằm chết sóng sượt, hai mắt còn mở trừng trừng, hai hàm răng khép lại cắn một nửa lưỡi còn thè ra ngoài, máu me dồn lên thành đống, chân bên phải gập lại, chân bên trái bay đâu mất.
Nằm sát bên anh là một quân nhân mũ xanh Liên Hiệp Quốc người Mỹ da đen, tôi bước lại gần để nhìn kỹ hơn, tay phải của anh chỉ còn hai ngón: ngón cái và áp út, ba ngón khác đã bay đâu mất, hai ngón còn lại kẹp một sâu chuỗi như đang lần hạt. Tôi cúi xuống và sờ vào ngực anh, thấy người anh vẫn còn nóng, tôi tự giới thiệu là Linh mục tuyên úy. Hai mắt sưng húp đầy máu me của anh động đậy như muốn mở ra mà mở không được. Tức khắc, tôi ban phép giải tội cho anh, rồi xức dầu bệnh nhân cho anh, hai môi anh cũng mấp máy muốn nói mà không nói được. Một lúc sau, hai ngón tay còn lại của anh mân mên tràng chuỗi… rồi tôi nghe mấy tiếng thật nhỏ thều thào từng quãng: Ave M..a…r…. i…a… rồi im bặt. Sau đó không còn dấu hiệu gì cho thấy anh còn sống. Bất giác tôi thấy cảm kích, xót thương vô vàn người quân nhân mũ xanh da đen này. Tôi bồi hồi nghĩ đến cha mẹ, bà con của anh, anh phải chết đơn độc nơi đất khách quê người, không một người thân bên cạnh, không một lời trối trăn. Tuy nhiên, tràng chuỗi anh mân mê trong bàn tay không lành lặn vào giây phút cuối đời, và môi anh vẫn còn mấp máy thành tiếng Ave Maria.
Đó là hình ảnh mang lại nhiều an ủi cho tôi. Tôi không ngần ngại quỳ xuống bên anh, đón nhận tràng chuỗi còn vấy máu trên hai ngón tay của anh rồi tiếp tục đọc mấy chục Kinh Kính Mừng mà có lẽ anh chưa đọc hết.
Sau này, mỗi khi lần chuỗi, tôi không bao giờ quên được hình ảnh của người lính mũ xanh da đen ấy. Tôi xác tín rằng tất cả những ai cậy trông nơi Mẹ đều được Mẹ an ủi, đỡ nâng trong những giờ phút nguy ngập nhất của cuộc sống. Người Mẹ ruột thịt yêu thương con mình như thế nào thì Mẹ Maria cũng yêu thương chúng ta như thế. Dù cho con cái mình có đốn mạc xấu xa đến đâu, không một người mẹ nào nỡ từ bỏ con mình. Mẹ Maria cũng đối xử với chúng ta như thế. Chỉ có một niềm xác tín như thế mới thúc đẩy chúng ta chạy đến với Mẹ và nép mình trong cánh tay từ mẫu chở che của Mẹ.
Lòng thảo kính của chúng ta có phai nhạt, lời cầu kinh của chúng ta có vụng về, nhưng chỉ cần chúng ta chạy đến với Mẹ, chúng ta sẽ cảm nhận được tình yêu, sự ủi an đỡ nâng của Mẹ.
Lạy Mẹ Maria, Tháng Mân côi nhắc nhở chúng con tìm về với Mẹ. Chúng con tin Mẹ luôn hiện diện bên cạnh chúng con trong từng phút giây của cuộc sống. Xin Mẹ cầu thay nguyện giúp cho chúng con trong giây phút này đây và nhất là trong giờ sau hết của chúng con. Amen!**R
 
 
Nguồn: conggiao.org

Trở lại      In      Số lần xem: 2621
Tin tức liên quan
  • LỄ MỪNG KÍNH ĐỨC MARIA VÔ NHIỄM NGUYÊN TỘI - 08 /12 / GIUSELUCA
  • Lễ Mừng Kính Đức Mẹ Mân Côi (07/10) TRÀNG HẠT LÀ MÁY THỞ CỦA SỰ SỐNG .
  • LỄ MỪNG KÍNH ĐỨC MARIA HỒN XÁC LÊN TRỜI / 15/08
  • Lễ MỪNG KÌNH ĐỨC MARIA / TUYỆT PHẨM CỦA THIÊN CHÚA / 15 AUGUST .
  • Đức Mẹ Sầu Bi (15/09)SỰ THỐNG KHỔ CỦA MỘT NGƯỜI MẸ
  • Sinh Nhật Đức Trinh Nữ Maria (08/09) NGÀY PHÁT SINH ƠN CỨU ĐỘ
  • Lễ Kính Trái Tim Đức Mẹ Maria (09/06 )
  • Đức Maria , Mẹ Thiên Chúa (01/01)*YuseLuca /
  • Đức Mẹ Guađalupê, Mexico (12/12)
  • Câu Chuyện Ðức Mẹ Fatima
Video
BG CN 25 TN B-TGM GIUSE NGUYEN NANG
Bài Giảng CN LỄ CHÚA THÁNH THẦN HIỆN XUỐNG A
Liên kết website
Thống kê
 Trực tuyến :  23
 Hôm nay:  2663
 Hôm qua:  1814
 Tuần trước:  27315
 Tháng trước:  97734
 Tất cả:  11352967
LIKE FACEBOOK
Thông tin liên hệ
- Mọiýkiếnxingửivề:GiuseLucaTrươngĐìnhNghi
- Giáodânbấtxứng /Quảnlýwebsite.
- Email: ditimhanhphuc1974@gmail.com
- Fb:https://www.facebook.com/ditimchanly.org 
-Videos:www.youtube.com/tìmtênDinhNghiTruong
 clickvàologokinhthánh .

Chia sẻ cho bạn bè :
top