Hai vợ chồng lục đục kéo nhau vào cha xứ phán giải. Ông nói gà, bà nói vịt. Cãi nhau ỏm tỏi, liên tục, cha chẳng thể nào khuyên được.
- Thưa cha, nhà con có đủ loại xe, mắc mớ gì mà ngày nào đi chợ, bà ấy cũng đi xe ôm. Bà có ý đồ gì, hay thích thú gì khi ôm cái thằng đáng tuổi con bà ấy?
- Thích thú cái nỗi gì! - Bà vợ gào lên - Chẳng qua là để an toàn khỏi ngã thì phải ôm vậy thôi. Ông đừng kiếm chuyện.
- Đó, thấy chưa? Bà đừng kiếm chuyện tôi trước mặt cha xứ ! Bà cứ nói bia ôm này nọ, nhưng thực ra, nó cũng như xe ôm thôi. Vào quán, uống bia nhiều thì say, say thì phải ôm một cái gì đó cho khỏi ngã. Thế thôi, chứ thích thú gì phải không cha ?
Cha xứ lắc đầu chịu thua !!!
Lời bàn: Có những cách ngụy biện, chỉ nhằm khỏa lấp tội lỗi của mình. Cái lý của kẻ mạnh ! Nhưng có điều là người ngụy biện không ngờ là càng ngụy biện, càng lòi ra cái khuyết điểm của mình mà người khách quan ai cũng nhìn thấy.**R